Trong Sinh Chi Nha Giau Moi Noi Chuong 118 Chuong 167

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Diêu Tinh Tinh đi ở phía trước, Lý Ngải Thanh đi phía sau, hai người ai cũng không mở miệng.

Thẳng khi ra đến ngoài tiểu khu, nhìn thấy cảnh xe chạy qua cùng mấy người lui tới, nguyên bản thần kinh của Lý Ngải Thanh đang căng thẳng lại thêm khẩn trương.

Bà không biết mục đích của Diêu Tinh Tinh là gì, chính là đợi thật lâu cũng không thấy Diêu Tinh Tinh mở miệng, chỉ thấy bà ta đang rất tiêu sái, bà muốn mở miệng trước lại nói không ra.

Lý Ngải Thanh không phải là người kiên nhẫn nhưng Diêu Tinh Tinh có, lòng của bà ta vốn rất nhẫn nại, ở đây vài năm càng thấy thâm. Rốt cuộc tại thời điểm không sai biệt lắm, bà ta dừng bước lại ở ven đường nhìn Lý Ngải Thanh. Trước kia bà luôn ghen tị người phụ nữ nông thôn này có thể chiếm lý vị trí lão bà của Mộ Hữu Thành, sau đó con của người nông phụ này lại chiếm lấy vị trí chủ tịch Mộ thị  bất động sản, bây giờ là ghen tị nữ nhân này sinh ra một nhi tử tốt, lại càng ghen tị nữ nhân này trở nên đẹp hơn.

Diêu Tinh Tinh nheo lại đôi mắt, từ y phục trên người Lý Ngải Thanh, bà có thể thấy được giá trị của nó, nữ nhân này dựa vào cái gì mà làm cho bà phiền não rồi lại mặc quần áo xa hoa như vậy đứng trước mặt bà ?

Buổi sáng hôm nay bà có tìm thám tử theo dõi Mộ Hữu Thành, không nghĩ tới thế nhưng Mộ Hữu Thành đi tìm Lý Ngải Thanh. Hối hận, những lời nói của Mộ Hữu Thành hôm qua như tát vào mặt bà, làm cho hạnh phúc bao nhiêu năm của bà phúc chốc mất đi, nguyên lai hạnh phúc của bà chỉ là một giấc mộng.

Mà hiện tại nhìn thấy Lý Ngải Thanh lấy loại tư thái này đứng trước mặt bà làm ý tưởng của Diêu Tinh Tinh càng thêm kiên định, Mộ Hữu Thành nếu hối hận có phải hay không sẽ tái hợp cùng Lý Ngải Thanh và cùng bà ly hôn ?

Không, bà tuyệt đối sẽ không đáp ứng.

Lý Ngải Thanh mơ tưởng muốn cướp đi lão công của bà, mà Mộ Tiêu Vân lại làm cho con bà mê luyến xoay quanh, bà sẽ không bỏ qua.

" Chị Ngải Thanh, năm năm không thấy, ta vẫn luôn quan tâm đến tình huống của thân thể ngươi, hiện tại nhìn tốt hơn nhiều ". Diêu Tinh Tinh mở miệng liền thẳng đến nhược điểm của Lý Ngải Thanh, làm sắc mặt Lý Ngải Thanh nhanh chóng trắng bệch.

Thấy Lý Ngải Thanh không nói gì, Diêu Tinh Tinh lại nói :" Chị làm sao vậy, sắc mặt thật kém, thân thể không thoải mái sao ? Trên người vẫn chưa hết bệnh sao ? " Nói xong, Diêu Tinh Tinh lộ ra vẻ mặt quan tâm.

Lý Ngải Thanh vẫn không nói chuyện, sắc mặt của bà ngày càng trắng.

Nếu biết trước như vậy lúc trước bà sẽ không đi tìm Diêu Tinh Tinh mà hiện tại rước lấy phiền toái, lúc trước... Lúc này nghe Diêu Tinh Tinh nói, toàn thân Lý Ngải Thanh đều run rẩy.

" Chị, ngươi làm sao vậy? Thân thể phát run sao ?" Diêu Tinh Tinh vươn tay muốn kéo Lý Ngải Thanh một chút, nhưng lại bị Lý Ngải Thanh tránh ra, " Ngươi rốt cuộc muốn thế nào ?"

" Thế nào ?" Diêu Tinh Tinh nở nụ cười, " Ngươi nói thật dễ nghe, bây giờ ngươi muốn thế nào ? Năm năm trước ta thả cho ngươi một con ngựa, ngươi cũng đã đi rồi, sống ở nước ngoài rất tốt, không chỉ không cám ơn ta, con muốn về làm gì? Muốn để con của ngươi phá hư gia đình của ta sao ?"

" Tiêu Vân không phải người như vậy, hơn nữa nếu như nói là phá hư gia đình ngươi, ngươi tựa hồ đã quên là ngươi phá hư gia đình của ta trước, phá hủy gia đình của Tiêu Vân ". Lý Ngải Thanh không cho phép bất luận kẻ nào nói con trai mình, Mộ Tiêu Vân thế nào thì bà là người rõ ràng nhất, làm mẹ nếu không bảo vệ con mình thì không xứng đáng làm mẹ, hài tử kia vài năm vất vả bà vẫn hiểu được.

" Cho nên mẹ con các người muốn báo thù ?" Đôi mắt Diêu Tinh Tinh bắn ra lệ quang như muốn giết người.

" Ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi, Tiêu Vân trở về là để đến trường, ta chỉ là tới xem nó, chiều này ta sẽ đi ". Sau khi Mộ Hữu Thành tới tìm bà, bà nghĩ Diêu Tinh Tinh cũng sẽ đến, bà muốn gặp Diêu Tinh Tinh không nghĩ sẽ đem sự tình năm năm trước vạch trần, bởi vì sự kiện này sẽ trở lại lực cản của nhi tử, cho nên bà mới vội vã rời khỏi, chỉ cần không ở trong phạm vi tầm mắt của Diêu Tinh Tinh thì nữ nhân này sẽ không uy hiếp đến nhi tử, chỉ là không nghĩ tới Diêu Tinh Tinh đến nhanh như vậy.

" Hừ, ngươi nói thật dễ nghe, vậy nhi tử ngươi mấy tháng nay làm gì ? Ngươi đừng tưởng rằng giúp hắn thành công niêm yết công ty chỉ là đơn thuần con trai giúp đỡ cha, ta rất rõ ràng là nó muốn khẳng định có thể kế thừa Mộ thị làm cho Hữu Thành không thể không đem Mộ thị cho nó ".

" Mộ Tiêu Vân vốn là có tư cách kế thừa Mộ thị, hơn nữa nó còn là con trưởng, so với con ngươi có tư cách hơn ". Lý Ngải Thanh phản bác, bởi vì sinh khí mà quên sợ hãi, đôi môi run rẩy, Diêu Tinh Tinh đúng là người không nói lý, hơn nữa bà ta chính là một con cọp mẹ, Lý Ngải Thanh biết không thể nói lại bà ta nên chỉ có thể tức giận.

" Rốt cuộc đã nói ra lời trong lòng sao ? Bởi vì ngươi không phục, không phục Hữu Thành chọn ta cho nên mới trở về trả thù, cái gì gọi là kết hôn ở nước ngoài, ta nghĩ tất cả chỉ là giả dối. Ngươi như vậy, con ngươi cũng như vậy, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, lấy điều kiện của ngươi dựa vào cái gì mà cùng Hữu Thành một chỗ, hắn đường đường là chủ tịch một công ty, ngươi thì sao? Ngươi là nữ nhân không có nhận thức, có thể cùng hắn ra ngoài xã giao sao ?" Diêu Tinh Tinh càng nói càng quá phận, " Đừng nói ta xem không nổi ngươi, hiện thực chính là như thế. Bất quá mạng ngươi rất tốt, ngươi sinh ra một nhi tử thông minh, ta vốn cho rằng ngươi sẽ đem Mộ Tiêu Vân hảo hảo mà bồi dưỡng, lại không nghĩ rằng ngươi không an phận như vậy, đầu tiên là bảo nhi tử đến chỗ bà Mộ châm ngòi ly gián, sau đó là chính mình trở về. Chính là ngươi đừng quên, ngươi cùng Hữu Thành đến ngày hôm nay là bởi vì ta, là bởi vì ngươi ngu ngốc cho nên Mộ gia đều khinh thường ngươi ".

" Nếu ngươi chỉ muốn lời này với ta thì ngươi cứ tùy tiện mà nói, ngươi nói không sai là ta ngốc, nếu ngươi cảm thấy nói như vậy sẽ làm ngươi hài lòng thì cứ nói, ta đi trước ". Lý Ngải Thanh không phản bác Diêu Tinh Tinh, có chút khó chịu cũng là chính mình dấu trong lòng.

Bà chính là một người như vậy, cái gì đều dấu ở trong lòng cho nên bà mới làm cho Mộ Tiêu Vân đặc biệt bảo vệ người mẹ này, cũng làm cho Commis luyến tiếc bà thiện lương.

" Ngươi đứng lại, ta còn chưa nói xong ". Diêu Tinh Tinh xông lên phía trước chắn ngang Lý Ngải Thanh.

Lý Ngải Thanh vội lui về phía sau vào bước, Diêu Tinh Tinh mạnh mẽ, năm năm trước bà có chút kiêng kị, hiện tại nữ nhân này bụng lớn như vậy bà càng nghĩ không muốn nháo loạn.

" Ta muốn 30% cổ phần của Mộ thị trong tay ngươi ". Diêu Tinh Tinh cũng không cùng Lý Ngải Thanh nói vòng vo, bà nói thẳng, " Ta có thể trả lại Mộ Hữu Thành cho ngươi, cũng có thể cho các ngươi tạo thành một gia đình, nhưng 30% cổ phần trong tay ngươi, ta muốn ".

" Ngươi đang nói cái gì, ngươi nghĩ mình là ai ". Lý Ngải Thanh không để ý tới bà ta, liền xoay người đi.

"Ngươi có thể đi ". Diêu Tinh Tinh lần này không đuổi theo, " Nhưng ngươi hiểu rõ rồi chứ, sự tình năm năm trước, Lý Ngải Thanh ngươi uống thuốc tâm thần nhiều đến nổi đem đầu óc phá hủy sao ?"

Một câu làm Lý Ngải Thanh dừng lại cước bộ.

Lý Ngải Thanh nhớ tới năm năm trước.

Năm năm trước, bà mặc dù sử dụng thuốc mà không còn miên man suy nghĩ nhưng trong lòng vẫn luôn không vui, nguyên bản gia đình cũng không có, Mộ Hữu Thành từ nay cũng không trở về, Mộ Tiêu Vân còn nhỏ như vậy, Lý Ngải Thanh nếu không vì mình thì cũng vì Tiêu Vân mà nghĩ lại, cho nên bà liền đi tìm Diêu Tinh Tinh.

Bà cầu Diêu Tinh Tinh rời đi Mộ Hữu Thành, bà có thể cho Diêu Tinh Tinh tiền, chính là căn bản Diêu Tinh Tinh khinh thường bà, thậm chí uy hiếp bà nói : Nếu bà không cùng Mộ Hữu Thành ly hôn sẽ tìm người đến đánh bà, chính là những lời này làm bệnh tình của Lý Ngải Thanh càng tăng thêm.

Lý Ngải Thanh lúc ấy là quỳ trên mặt đất cầu bà ta, sau đó lôi kéo làm thuốc an thần rơi xuống mặt đất bị Diêu Tinh Tinh nhặt lên, sau đó tinh thần không bình thường của Lý Ngải Thanh bị Diêu Tinh Tinh biết, Diêu Tinh Tinh vậy mà nắm điểm yếu của bà, nếu bà không ly hôn với Mộ Hữu Thành bà ta sẽ đem chuyện này truyền ra ngoài, sẽ đến trường học của Mộ Tiêu Vân tuyên truyền.

Từ xưa, hài tử đều là miếng thịt trên người người mẹ, tuy rằng tinh thần Lý Ngải Thanh có vấn đề nghiêm trọng nhưng đối với Mộ Tiêu Vân bà không thể không để ý.

Cho nên bà mới kiên trì ý chí cùng Mộ Hữu Thành ly hôn.

Đây là điều mà Mộ Tiêu Vân không biết, cũng là cậu không rõ vì cái gì mà bệnh tình của Lý Ngải Thanh ngày càng tăng thêm.

" Thỉnh ngươi nói chuyện tôn trọng một chút, ta năm đó sinh bệnh nhưng bây giờ đã tốt, ta cũng không sợ ngươi nói, nhưng 30% cổ phần Mộ gia ta sẽ không đưa cho ngươi, đó là của Tiêu Vân, ngươi có thể cướp đi  những đồ vật của ta nhưng đồ của con ta thì ta sẽ không đưa cho ngươi ". Lý Ngải Thanh không thỏa hiệp.

" Phải không? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta đem chuyện này truyền ra ngoài? Đến lúc đó Mộ Tiêu Vân ở B thị còn có thể gặp người sao ? Nhi tử ngươi ưu tú như vậy, nếu có một người mẹ bị bệnh tâm thần, ngươi nói hắn sẽ còn mặt mũi sao ?" Diêu Tinh Tinh diễn lại trò cũ.

Lý Ngải Thanh trầm mặc, sắc mặt trở nên xanh mét.

Diêu Tinh Tinh thực vừa lòng phản ứng của bà, vì thế lại  nở nụ cười :" Chị Ngải Thanh, ngươi hảo hảo mà ngẫm lại, chỉ cần ngươi đem 30% cổ phần công ty cho ta, từ nay về sau ta sẽ không nhắc lại chuyện này ".


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip