Trong Sinh Chi Nha Giau Moi Noi Chuong 118 Chuong 137

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Khi Mộ Tiêu Vân đến nhà bà Mộ thì Mộ Hữu Thành đã đến. Xem bộ dáng là vì Mộ Tiêu Vân muốn tới nên ông đã cố ý chuẩn bị một phen.

Thời điểm ăn cơm, mọi người rất là an tĩnh mà ăn. Bà Mộ nói về chuyện bát quái của hàng xóm, còn nói những lời gièm pha các lão nhân trong thôn. Bà Mộ miệng thực tiện, không biết những việc từ miệng của bà có thật hay không hay là do thêm ba bớt bốn, nhưng bà rất thích nói chuyện thị phi của hàng xóm, cùng năm đó nói xấu mẹ cậu giống nhau, điểm này Mộ Tiêu Vân rất không thích.

" Trong trường học, con có bạn gái sao ?" Mộ Hữu Thành vừa ăn cơm, vừa làm bộ không để ý mà hỏi.

Bạn gái ? Mộ Tiêu Vân nhướng  mày nhìn ông :" Người muốn con yêu sớm ?"

" Hiện tại cũng là thời đại mới, tự do yêu đương, ba làm sao có thể can thiệp chuyện của con ". Mộ Hữu Thành cũng là từ khổ cực mà lên nên cũng không yêu cầu con mình phải tìm một người môn đăng hộ đối, ông bởi vì ngày đó bị Tiền phu nhân nói quá mới không có biện pháp mà hỏi Mộ Tiêu Vân. Trong tâm ông, ông vẫn mong cậu có thể cưới được người mình thích, không cần giống như ông, trãi qua ly hôn, làm thương tổn đến nhiều người.

" Cám ơn ba đã khai sáng ". Mộ Tiêu Vân đã ăn no, buông đũa xuống, " Bà nội, cám ơn bữa tối của bà, con đã ăn no, buổi tối con còn có việc, con xin phép về trước ".

" Sao không ở lại thêm một chút ?" Bà Mộ giữ cậu lại.

" Con đã ăn no rồi, bà nội, hẹn gặp lại ".

" Mẹ, con cũng đã no ". Mộ Hữu Thành cũng đứng dậy đuổi theo Mộ Tiêu Vân.

Hai xe của hai cho con đứng ở trước cổng, cũng không cách quá xa. Thời điểm Mộ Hữu Thành chạy xuống dưới địa điểm đỗ xe đã thấy thân ảnh của Mộ Tiêu Vân :" Tiêu Vân, chờ chút ".

Động tác kéo cửa xe của Mộ Tiêu Vân dừng lại, cậu đương nhiên biết Mộ Hữu Thành gọi cậu ăn cơm không đơn giản chỉ là ăn một bữa cơm.

Từ sau khi đêm đó, hai cha con tan rã không vui thì Mộ Hữu Thành cũng không có gọi điện thoại cho cậu, kỳ thật Mộ Tiêu Vân không biết rằng Mộ Hữu Thành rất muốn ở cùng cậu nhiều hơn, nhưng ông sợ lại càng thêm tức giận nên mới không gọi cho cậu.

" Có chuyện gì ?" Từ khi bắt đầu ăn cơm, cậu vẫn luôn chờ Mộ Hữu Thành mở miệng.

Mộ Hữu Thành không biết từ khi nào mà ông bắt đầu sợ hãi khi đối diện với đứa con này. Tựa như hiện tại, có lẽ là đang chột dạ mà ông không dám nhìn thẳng. " Có một buổi tiệc sinh nhật của tổng giám đốc trên thương giới, trong nhà tổ chức tiệc, có mời nhà chúng ta, con cũng nằm trong danh sách mời, cho nên ..." Mộ Hữu Thành ngại ngùng, có chút muốn nói lại thôi.

" Tiệc sinh nhật của Đại lão bản trong thương giới, muốn người còn đi học như con tới làm gì ?" Mộ Tiêu Vân cười khẽ lắc đầu, " Không đi, giúp con gởi lời chúc đến ông ta ".

Nói xong cậu liền lên xe.

Mộ Hữu Thành nhìn chiếc xe nghênh ngang mà đi, có chút bất đắc dĩ. Ông quả thật không biết cùng đứa con trai giao lưu như thế nào.

Về đến nhà,Diêu Tinh Tinh dùng giọng điệu quan tâm không thể chờ đợi mà hỏi về việc của Mộ Tiêu vân, Mộ Hữu Thành tỏ vẻ không muốn miễn cưỡng con trai. Nghe lời này chỉ biết Mộ Tiêu Vân đã cự tuyệt.

Nếu sự việc của Mộ Tiêu Vân cùng tiểu thư Tiền gia không thành thì tâm nguyện đuổi Mộ Tiêu Vân ra khỏi Mộ thị của bà rất khó thực hiện. Cho nên...

Mộ Tiêu Vân rất thích gội đầu, cảm giác nước từ trên chảy xuống làm cậu rất thoải mái, nhưng cậu lại không thích sấy tóc, bởi vì giơ máy sấy rất là mệt. Cho nên việc này liền giao cho Hạ thiếu gia.

Đinh linh linh..

Hạ thiếu gia đang chuẩn bị sấy tóc giúp Mộ Tiêu Vân thì di động của Mộ Tiêu Vân vang lên. Điện thoại hiện lên dãy số của Mộ Tiêu Lâm. Mộ Tiêu Vân do dự một chút, vẫn tiếp :" Alo, Tiêu Lâm ?" Mộ Tiêu Vân có cùng Mộ Tiêu Lâm ăn cơm mấy lần, cậu cảm thấy người đệ đệ này rất thích dính cậu.

Đầu điện thoại bên kia trước tiên trầm mặc một chút. Chỉ cần điểm ấy cũng làm cho Mộ Tiêu Vân thấy khả nghi. Trước kia, mỗi lần kết nối được điện thoại thì Mộ Tiêu Lâm sẽ bùm bùm nói không ngừng, nhưng hôm nay lại trầm mặc như vậy, có chút khác thường :" Tiêu Lâm, ngươi làm sao vậy ?"

Điện thoại bên kia vẫn trầm mặc, bất quá chỉ trong chốc lát đã truyền tới âm thanh :" Tiêu Vân, ta là dì Diêu ".

Diêu Tinh Tinh ? Mộ Tiêu Vân sửng sốt, ba chữ này làm cho Mộ Tiêu Vân bất ngờ một chút.

Không nghe Mộ Tiêu Vân nói chuyện, Diêu Tinh Tinh lại nói :" Tiêu Vân à, kỳ thật cũng không có việc gì, chính là cuối tuần có buổi tiệc nhà Trần tổng, ba của con cũng đã nói cho con biết, Trần đổng mời cả nhà chúng ta, còn cố ý mời con. Bọn họ rất muốn trông thấy thiên tài 13 tuổi đó ".

Mộ Tiêu Vân nhướng mày, chẳng lẽ Trần đổng mời cả nhà bọn họ chỉ vì muốn thấy thiên tài 13 tuổi ? Mộ Tiêu Vân không ngốc.

" Tiêu Vân, ba ba của con cũng nói, tương lai Mộ thị là do con tiếp nhận, con cũng nên nhận thức mọi người một chút coi như mở rộng quan hệ, mặc kệ là đối với con hay công ty đều tốt, có phải hay không ?" Diêu Tinh Tinh điệu thấp phong thái, cố ý dùng bất động sản Mộ thị để hấp dẫn Mộ Tiêu Vân.

Nếu như bắt đầu, Mộ Tiêu Vân tin tưởng Mộ Hữu Thành chỉ muốn cậu tham gia tiệc chính là đơn thuần mời một nhà họ tham gia, nhưng từ khi Diêu Tinh Tinh gọi điện thoại thì cậu bắt đầu hoài nghi. Cả người bà có bao nhiêu kiêu ngạo cậu đều biết. Hơn nữa cậu cũng đã đem thái độ nói rõ ràng, cậu không thích Diêu Tinh Tinh, nhưng nữ nhân này vẫn mặt dày mày dạng mà gọi điện thoại cho cậu. Cho nên, sự tình không đơn giản như Mộ Hữu Thành đã nói.

Cũng không giống như Diêu Tinh Tinh đã nói, chỉ đơn giản là một bữa tiệc.

Nhưng mà Diêu Tinh Tinh đã gọi thì cậu cũng phải cấp cho bà chút mặt mũi, khiến cho Diêu Tinh Tinh cho rằng cậu về sau vì Mộ thị mà mở rộng quan hệ. Hơn nữa, nếu không đi thì cậu làm sao biết được bọn họ đang có âm mưu gì.

" Tôi đã biết, nói thời gian, tôi sẽ đi, cám ơn dì ". Cố ý dùng một chút ngữ khí chịu thua, thái độ của Mộ Tiêu Vân cũng trở nên khách khí một chút.

" Ân, vậy con nghĩ sớm một chút, nếu.... Có thời gian nên cùng ba ba con ăn cơm, ta biết con không thích ta nhưng anh Thành dù sao cũng là ba của con, ông ấy vẫn luôn lo lắng cho con ". Diêu Tinh Tinh cũng nghe ra thái độ của Mộ Tiêu Vân thay đổi mà thừa thắng xông lên.

" Ân ". Mộ Tiêu Vân ứng thanh, sau đó cúp điện thoại.

" Tâm tình tốt ?" Hạ Minh Hòa nhìn người trong lòng bộ dáng cười cười có chút ngoài ý muốn . Bình thường khi cậu nhận được điện thoại của Mộ gia thì không thể nào cao hứng như vậy.

" Em rất thích một câu nói, không biết anh có thích hay không ?"

"Câu gì ?"

" Thông minh bị thông minh trị ".

Nhìn bộ dáng Mộ Tiêu Vân đắc ý, Hạ Minh Hòa cảm thấy vợ mình càng sống càng lùi.

Diêu Tinh Tinh cúp điện thoại, tâm tình cũng phi thường tốt. Xem ra cuộc điện thoại này vẫn có chút hiệu quả, ít nhất cũng có lợi cho mình, Mộ Tiêu Vân có nghe vào cũng đủ rồi.

" Mẹ ". Mộ Tiêu Lâm giơ tay " Đem di động trả con ". Vừa rồi Diêu Tinh Tinh mượn điện thoại hắn để gọi cho Mộ Tiêu Vân thì hắn không chịu, hắn rất sợ quan hệ của mình và ca ca mới tốt một chút bị Diêu Tinh Tinh phá hủy.

Nhưng mẹ muốn mượn điện thoại của con trai thì làm sao hắn có thể cự tuyệt. Bất quá, nhìn biểu tình của Diêu Tinh Tinh, Mộ Tiêu Lâm có chút ngạc nhiên :" Mẹ, người cùng anh nói chuyện gì ?" Nhìn sắc mặt mẹ hắn có vẻ đang rất cao hứng, hẳn cuộc nói chuyện thật tốt đi.

" Con là đứa nhỏ, lắm chuyện làm gì ?" Diêu Tinh Tinh vỗ nhẹ đầu con trai một chút, sau đó bước ra khỏi phòng.

"Thiết ".Mộ Tiêu Lâm cầm di động trong lòng không khỏi cao hứng nhìn bộ dạng mẹ cao hứng như vậy chắc là cùng anh nói chuyện rất tốt, cứ như vậy thì không chừng anh sẽ trở về sống cùng bọn họ.

Ước mộng của đứa nhỏ vẫn luôn tốt đẹp như vậy.

Diêu Tinh Tinh nhìn Mộ Hữu Thành đang tựa vào cửa sổ, bà nhẹ nhàng bước qua, sau đó từ phía sau ôm lấy thắt lưng Mộ Hữu Thành:" Lão công, anh đang phiền toái việc của Tiêu Vân sao ?"

Mộ Hữu Thành quay đầu lại ôm lấy Diêu Tinh Tinh:" Đứa nhỏ kia, ta đây cũng không biết phải làm thế nào, nhưng phương thức để liên lạc với Ngải Thanh cũng không có. Mỗi lần đều muốn cùng nó hảo hảo mà nói chuyện, đến cuối cùng vẫn là tan rã trong không vui ".

" Anh yên tâm, nếu như là vì việc buổi tiệc của Trần tổng thì em đã giúp anh giải quyết ". Diêu Tinh Tinh nở nụ cười đắc ý mà nhìn Mộ Hữu Thành.

" Giải quyết như thế nào ?" Mộ Hữu Thành nghi hoặc.

" Em đã gọi điện cho Tiêu Vân, nó đáp ứng tham gia tiệc ". Diêu Tinh Tinh trả lời nhanh chóng.

" Làm thế nào mà nói đáp ứng em ? Ngay cả ta mà nó còn cự tuyệt, nó có nói gì với em không ?" Mộ Hữu Thành biết Mộ Tiêu Vân rất chán ghét Diêu Tinh Tinh nên sợ cậu nói những lời khó nghe với bà.

Diêu Tinh Tinh mỉm cười trấn an Mộ Hữu Thành :"Không, em chỉ nói cho nó biết công ty sớm hay muộn gì cũng là của nó, chung quy nó cũng nên mở rộng quan hệ một chút, đối với việc sau này tiếp quản công ty cũng thuận lợi hơn ".

" Thật sự ? Lời này tại sao ta không nghĩ đến ?"

" Bởi vì một khi anh đụng đến sự tình của Mộ Tiêu Vân thì lúc nào cũng dễ dàng khẩn trương, em chỉ là người bên ngoài nên nhìn rất rõ. Được rồi, không cần lo lắng. Anh yên tâm, em sẽ cùng Tiêu Vân hảo hảo ở chung, sẽ không tạo áp lực cho anh, anh đi tắm rửa đi ". Diêu Tinh Tinh đưa Mộ Hữu Thành vào phòng tắm.

"Lão bà, cảm ơn em ". Tiến vào phòng tắm, Mộ Hữu Thành hôn lên mặt Diêu Tinh Tinh một chút.

"Đừng khách khí ". Diêu TInh TInh tiện tay kéo cửa phòng tắm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip