Chương 123: Em có phải cực kỳ yêu người đó hay không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Trước mắt tối om, sao bay đầy trời, Đường Hạo Nam ôm chặt thân thể Hạ Nhất Nhiễm, anh bất lực mà hoảng hốt.

Rất sợ loại cảm giác không có cách nào động đậy, lại sợ bị cô phát hiện.

"Uh'm... Uống hơn nhiều, có chút choáng váng đầu..." Anh nhẹ giọng trả lời, giọng điệu bình tĩnh.

"Đáng đời!" Hạ Nhất Nhiễm cắn răng trách cứ, Đường Hạo Nam tim lại rung động, bởi vì lời trách cứ của cô.

Anh bị cô đỡ, lên ghế sofa ngồi xuống.

"Uh'm, là đáng đời." Anh cười nói, trước mắt còn có bóng đen như hoa tuyết, thấy không rõ mặt cô, Hạ Nhất Nhiễm đi phòng bếp, ở trong tủ lạnh tìm được sữa, cũng thấy được các loại nguyên liệu nấu ăn trong tủ lạnh anh, còn có thừa một ít sườn xào chua ngọt, dùng màng bọc thức ăn ni-lon bao lại, đặt ở ngăn mát.

Người này rốt cuộc là thay đổi rất nhiều, chẳng qua, không có quan hệ gì với cô.

Đường Hạo Nam nhận lấy ly sữa nóng Hạ Nhất Nhiễm đưa tới, nắm ở trong tay, cánh tay kia đang không ngừng run rẩy, làm sữa trong ly cũng đang chao đảo, Hạ Nhất Nhiễm nhíu mi.

"Anh rốt cuộc là làm sao vậy? ! Tại sao tay tại phát run?" Hạ Nhất Nhiễm nghiêm túc hỏi.

Đường Hạo Nam lắc đầu, "Sao em còn không đi? Không nỡ bỏ lại anh?"

Anh đặt ly sữa xuống, nhìn về phía cô, châm chọc hỏi, Hạ Nhất Nhiễm hung tợn trợn mắt nhìn anh, cô từ đầu liền không nên xen vào việc của người khác!

"Tôi thấy anh là mắc bệnh suy yếu đãng trí của người già sớm rồi! Ai rảnh quản anh!" Cô trừng mắt nhìn anh, tức giận nói, liền phải rời khỏi.

"William là chồng sau của em sao?" Đường Hạo Nam nhìn bóng lưng cô, nhịn không được hỏi.

Hạ Nhất Nhiễm dừng lại thân thể, tim thắt lại, bỗng dưng xoay người, "Anh muốn làm cái gì? !"

Anh làm sao biết được William? !

"Em có phải cực kỳ yêu anh ta hay không?" Đường Hạo Nam ngồi ở trên ghế sofa, nhìn cô cách đó không xa, trầm giọng hỏi.

Không thích, làm sao có thể lấy người đó chứ?

Nhất định là yêu, mới tái hôn đi?

Đường Hạo Nam lúc này mới ý thức được, hóa ra chính mình có bao nhiêu ngu xuẩn, còn tưởng rằng, cô là vì giận anh mới tái hôn, còn tưởng rằng, Nini không phải do cô sinh...

"Chuyện này có quan hệ gì với anh sao? !" Cô hừ lạnh phản bác, nói vậy, anh cho rằng William là Đổng Hưng Á rồi!

"Không có gì, chỉ là tò mò, chúng ta, còn có cái quan hệ gì đâu chứ?" Đường Hạo Nam dương môi, nhàn nhạt hỏi lại, lời này ở trong tay Hạ Nhất Nhiễm nghe ra, không thể hiểu được như vậy.

Mơ hồ lại cảm thấy được, anh là đang oán giận cái gì với cô.

Nháy mắt xoay người, đem căn hộ của anh lại đánh giá vài lần, nơi này, cùng sáu năm trước, không thay đổi chút gì.

Anh lại nhìn bóng lưng cô, từ từ hướng tới cửa di động, kéo cửa ra, rồi mới, biến mất không thấy.

Nước mắt anh rơi xuống.

Cảm giác mãnh liệt sống không bằng chết hành hạ anh, trơ mắt nhìn cô rời xa chính mình, nhưng không cách nào có được!

"Anh yêu em... Thật sự... Yêu em!" Đáy lòng, có cảm xúc sâu đậm đang hò hét, đau tê tâm liệt phế cuốn sạch anh, anh ngã trên ghế sofa, lại ngất đi...

Hạ Nhất Nhiễm từ căn hộ của Đường Hạo Nam đi ra, liền thấy được chiếc Land Rover của Lục Ngộ Hàn đậu cách đó không xa.

Cửa kính xe vị trí lái là hơi mở ra, tỏa ra khói thuốc, hẳn là đã hút không ít thuốc rồi, không tới hai giây, cửa xe mở ra, người đàn ông toàn thân mặc đồ đen từ trên xe bước xuống.

Anh có phải tại chỗ này đợi thật lâu rồi hay không? !

Hạ Nhất Nhiễm thầm nghĩ, lòng tràn đầy phức tạp.

Lục Ngộ Hàn đi đến trước mặt cô, một câu cũng chưa nói, lôi kéo tay cô đi tới bên cạnh xe, sắc mặt của anh hơi chút lộ vẻ nghiêm trọng, tâm tình không phải rất tốt.

Cô ngồi bên cạnh ghế lái, đến sức lực kéo dây an toàn đều không có, Lục Ngộ Hàn vì cô đem dây an toàn cài lên, nhìn mặt cô, bàn tay to lớn của anh vuốt ve bên má cô, Hạ Nhất Nhiễm từ từ nhắm hai mắt, đối với anh, không hề phòng bị.

"Cậu... Đường Hạo Nam tối hôm qua không đụng chạm con..." Hạ Nhất Nhiễm nhẹ giọng nói, nói vậy Lục Ngộ Hàn khẳng định là biết rõ chuyện cô tối hôm qua cô gặp phải rồi.

Khẳng định cho rằng cô bị bỏ thuốc còn bị Đường Hạo Nam mang đi, hai người tại căn hộ xảy ra cái gì rồi!

Cô cũng không biết chính mình tại sao sẽ giải thích với anh, anh là vội vã nói cho anh biết, trong lòng cũng là kỳ quái, Đường Hạo Nam tối hôm qua tại sao giống một Chính Nhân Quân Tử...

Kỳ thật đêm qua, anh cũng không đụng chạm cô.

Lại còn giúp cô quấn băng gạc trên tay phải.

Lục Ngộ Hàn nghe xong lời của cô, không biết nên vui sướng hay vẫn lại là khổ sở.

Trong tư tâm vẫn lại là có chút vui sướng như vậy, yêu cô, nhìn đến cô cùng người đàn ông khác cùng một chỗ, đương nhiên sẽ khổ sở.

Đường Hạo Nam không làm gì cô, anh có chút khó chịu bởi Đường Hạo Nam phải "Trả giá".

"Nhiễm Nhiễm, con không có việc gì liền hảo!" Lục Ngộ Hàn trầm giọng nói, nhịn không được ở trên trán của cô hôn một cái.

Cô xem ra cực kỳ mỏi mệt, quần áo trên người nhiều nếp nhăn, một đầu tóc quăn rối tung, từ từ nhắm hai mắt, tia nắng ban mai vừa vặn rơi tại trên mặt của cô, chiếu lên da thịt trong suốt của cô.

"Cậu... Thân thể Đường Hạo Nam có phải không tốt hay không?" Hạ Nhất Nhiễm nhắm mắt hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng bâng quơ.

Lục Ngộ Hàn nhíu mày, "Nó xảy ra chuyện gì? !"

"Con cũng không biết, có thể là tự làm tự chịu đi! Say rượu, hút thuốc... Hẳn là không chết được..." Cô nhẹ giọng nói, chưa từng có nhiều quan tâm.

"Nhiễm Nhiễm, nó mấy năm nay bởi vì con trải qua thật sự rất đau khổ." Lục Ngộ Hàn nhịn không được nói ra.

Hạ Nhất Nhiễm đến hai mắt cũng chưa mở, "Dù sao cũng là hai cậu cháu, người dù sao vẫn sẽ luôn vì anh ta nói chuyện."

Lục Ngộ Hàn lại nở nụ cười, "Sáu năm qua, quả thật cậu cùng nó đã đoạn tuyệt lui tới, con không tin cũng được, nếu không thích, cũng không quan trọng, không cần biết thêm chuyện liên quan đến nó!"

Anh trầm giọng nói, khởi động xe.

Nếu anh thật vì cô mà đau khổ, tại sao lại vẫn cùng với Đồng Y Mộng?

Hạ Nhất Nhiễm thầm nghĩ, ở trong lòng cảm thấy rất buồn cười.

Nếu nói, trước khi ly hôn anh thật sự có tình cảm dành cho cô, cô có thể vì nó mà nhẫn nhịn toàn bộ những tổn thương anh mang đến cho mình, nhưng chỉ riêng vụ tai nạn xe kia, cô không cách nào nhịn được.

Anh lúc ấy chính là trơ mắt nhìn cô toàn thân đầy máu, không có cứu!

Từ lúc đó trở đi, hình tượng Đường Hạo Nam ở trong lòng cô, đã không còn nữa, anh so với súc sinh còn không bằng, súc sinh vẫn còn biết che chở bảo vệ cho con mình, còn anh đâu?

Cho nên, hiện tại anh đối 'tốt' với cô như thế nào, cô vẫn chỉ cảm thấy được cực kỳ giả tạo!

...

"Tôi muốn biết, rốt cuộc là ai ở sau lưng bí mật giúp đỡ Hạ Nhất Nhiễm! Lấy thực lực của cô ấy, không có khả năng cùng tôi đối nghịch!" Đêm đó, trêu chọc Hạ Nhất Nhiễm bị cô trả thù, hai ngày này giá cổ phiếu Kha thị giảm không ngừng, để cho anh ta buồn bực nhất chính là, còn có người ở sau lưng giúp đỡ Hạ Nhất Nhiễm.

Đường Hạo Nam?

Anh ta vẫn luôn hoài nghi là người này, nhưng mà, Đế Cảnh gần đây không có bất cứ động tĩnh gì, Đường Hạo Nam nghe nói cũng đi Bắc Kinh rồi!

Trợ lý vừa rời đi, La Kỳ đã đi vào, người phụ nữ gần năm mươi tuổi, mặc toàn thân đồ công sở già dặn, tóc ngắn uốn cúp, toàn thân khí tràng cường thế.

"Muốn tôi giúp đỡ sao?" La Kỳ cười nhạt hỏi.

Kha Dịch Thần nhìn thấy bà ta liền sinh lòng chán ghét, nhưng mà, lại luôn trốn không thoát khỏi lòng trong tay bà ta!

"Tôi có thể hoài nghi người lần này ở sau lưng giúp Hạ Nhất Nhiễm nhân, là bà không? ! Bà La!" Kha Dịch Thần giọng đầy lạnh lùng hung hăng hỏi lại, gần như là nghiến răng nghiến lợi, cái bà già này, quả thực là bóng ma bám riết không buông trong cuộc đời anh ta!

La Kỳ nở nụ cười, "Cậu nói thế nào cũng là cha của con tôi, tôi sẽ hại cậu như thế sao?"

"Tốt nhất không phải là bà!" Kha Dịch Thần ác độc trừng mắt nhìn bà ta, tay nắm lấy cằm bà ta, vẻ mặt tức giận.

...

"A... Nhẹ chút, Đường Hạo Thăng! Trong bụng em còn có đứa nhỏ!" Trên giường lớn đầy hỗn loạn, hai chân người phụ nữ gác lên hai bờ vai của người đàn ông, thừa nhận sự va chạm hung bạo của người đàn ông!

"Tạp chủng! Chết rồi mới tốt!" Đường Hạo Thăng mắng, Đồng Y Mộng lại nở nụ cười, "Đúng vậy, là tạp chủng, em là bạn gái Đường Hạo Nam, đứa nhỏ đối với anh ta, quả thật là một tạp chủng!"

Cô ta yêu mị nói, Đường Hạo Thăng đột nhiên dừng.

"A... Anh đáng chết... Sao anh không tiếp tục... Động đi!" Đồng Y Mộng kiều mị nói, lắc lắc eo nhỏ, Đường Hạo Thăng lúc này rút ra, một tay kéo lấy cô ta.

"Vật nhỏ, thật sự là con của tôi sao? Em tốt nhất đừng gạt tôi...!" Tay Đường Hạo Thăng ở trên bụng vẫn bằng phẳng của Đồng Y Mộng vuốt ve, trong hai mắt phát ra vẻ vui sướng.

"Tối hôm đó, em là nghĩ muốn cùng Đường Hạo Nam lên giường, ai biết, làm sao anh ta cũng không cứng được, A Thăng, anh nói xem có phải anh ta không được rồi hay không?" Đồng Y Mộng ở trong lòng Đường Hạo Thăng cọ cọ, giọng làm nũng hỏi.

Đường Hạo Thăng lần này càng đắc ý, một tay xoa nắn nhũ hoa no đủ trước ngực cô ta.

"Em cho là tất cả đàn ông, đều cường tráng giống tôi như thế sao? !"

Đồng Y Mộng cong môi, "Cũng là tiếc nuối, em còn không cùng Đường Hạo Nam lên giường a... A..."

"Em là con đàn bà dâm đãng! Chính là thiếu đàn ông!" Đường Hạo Thăng nói xong, dùng ngón tay mạnh chà đạp hạ thân Đồng Y Mộng, đổi lấy Đồng Y Mộng càng thêm động tình, quyến rũ kêu rên!

Đường Hạo Nam mấy ngày nay đi Bắc Kinh, cô ta mới có cơ hội cùng Đường Hạo Thăng gặp mặt.

"Chừng nào anh mới giúp em đem kẻ tiện nhân Hạ Nhất Nhiễm kia giết chết? !" Sau khi cao trào một lần nữa qua đi, Đồng Y Mộng hướng Đường Hạo Thăng bất mãn nói, cô ta hiện tại không trông cậy được vào Cố Tú Vân cùng Tần Mục, nghe nói bọn họ làm không tốt còn có thể ngồi tù.

Hiện tại chỉ có thể lợi dụng Đường Hạo Thăng rồi.

"Hạ Nhất Nhiễm hiện tại là cái thân phận, địa vị gì, em không phải không biết, không thấy Kha Dịch Thần đều sắp bị cô ta làm cho lên bờ xuống ruộng sao? Nghe nói nhà chồng của cô là đúng là quý tộc giàu có ở Singapore! Không phải tôi có thể chiêu chọc được? !" Đường Hạo Thăng dã tâm không lớn, sợ phiền phức, yếu đuối, cũng chỉ có chút mánh khóe lợi dụng sơ hở mà thôi.

Đây cũng là lý do tại sao Đường lão phu nhân lúc trước không bồi dưỡng con cháu thật sự của Đường gia như anh ta, mà bồi dưỡng Đường Hạo Nam.

Dự đoán được Đường Hạo Thăng không phải người làm được chuyện lớn!

Nghe Đường Hạo Thăng vừa nói như thế, Đồng Y Mộng tức giận đến giậm chân, "Đường Hạo Thăng! Anh mẹ kiếp thật vô dụng!"

"Đồng Y Mộng! Miệng cô ăn nói sạch sẽ chút đi! Cô đ*ch mẹ hữu dụng, cô đi làm đi!" Đường Hạo Thăng lớn tiếng phản bác, từ nhỏ đến lớn đều đã sống ở dưới ánh hào quang của Đường Hạo Nam, anh ta hận nhất chính là bị người ta nói mình vô dụng.

"Anh là đàn ông đấy! Khó trách anh là con cháu chính tông Đường gia, lại không kế thừa sự nghiệp Đường gia, bởi vì anh chỉ là phế vật, vĩnh viễn so ra kém Đường Hạo Nam!" Đồng Y Mộng đâu nào sợ Đường Hạo Thăng, không nể mặt chì chiết Đường Hạo Thăng, kích thích anh ta!

Đường Hạo Thăng vung tay liền hướng trên mặt Đồng Y Mộng tát xuống, Đồng Y Mộng đâu nào chịu được một tát này của anh ta, thân thể bay thẳng đến dưới giường té ngã nhào, hét lên một tiếng, thân thể trần trụi nằm ở trên sàn nhà, đầu chấm đất, nặng nề mà bị đập một cái, nhất thời, đầu đau như muốn nổ tung!

"Tiện nhân! F*ck! Cô mẹ nó cho rằng chính mình là ai? !" Đường Hạo Thăng không đi liếc nhìn cô ta một cái, vừa mặc quần áo vừa mắng.

Đồng Y Mộng hồi lâu không có bất kỳ phản ứng gì, Đường Hạo Thăng lúc này mới ý thức được cái gì, lúc đi tới gần, Đồng Y Mộng đã ngất xỉu, sắc mặt tái mét, giống người chết!

Anh ta kinh hoảng nhìn một màn này, chậm rãi ngồi xổm xuống, vươn tay hướng tới mũi Đồng Y Mộng xem xét, cô ta chắc không ngã chết rồi chứ ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip