Phiên ngoại 3 - Trang 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Một buổi sáng này Jungkook cảm thấy mọi thứ thật kì lạ. Bước đi giữa hành lang, cậu cảm giác như mọi ánh mắt đang hướng vào mình. Theo quán tính bước chân liền trở nên vội vàng bước về phía phòng học một cách nhanh nhất.

Vừa bước vào phòng, Jungkook liền thấy mọi người đồng loạt xoay người nhìn cậu. Đã có chuyện gì sao?

Mang một bụng thắc mắc bước về chỗ ngồi. Jungkook thừa nhận trong lòng cậu lúc này có phần sợ hãi cái không khí ấy. Bất chợt ánh sáng trước mặt dần bị che khuất, cậu ngước lên liền bắt gặp người bạn cùng bàn quen thuộc của mình. Nhưng hôm nay cậu ấy có chút lạ, bàn tay giấu sau lưng không biết đang cầm lấy vật gì sau một hồi đắn đo liền đặt lên bàn Jungkook.

"Jungkook, cậu có biết chuyện này không?"

Cầm lấy những bức ảnh, Jungkook chăm chú nhìn rồi giật thót vì hai người trong ảnh không ai khác lại chính là cậu cùng Hoseok ngày hôm qua. Những hành động thân thiết ấy có thể xảy ra giữa một giáo viên cùng sinh viên hay sao?

"Tại sao..."

"Có kẻ đã phát tán chúng, mọi người nghĩ cậu chính là cố tình quyến rũ giáo sư của mình. Cậu biết đó, thầy Jung rất được lòng sinh viên chúng ta..."

Thì ra là vậy, Jungkook biết chuyện giữa cậu cùng Hoseok thân thiết rồi cũng sẽ có ngày bị phát hiện nhưng không ngờ mọi thứ lại nhanh như vậy. Cố gắng cong khóe môi cảm ơn cậu bạn trước mặt, suốt ngày hôm đó cậu đành mang cảm giác bị dòm ngó mà ngồi trong lớp. Hoseok lại không có tiết ngày hôm nay, cảm giác có chút tủi thân liền dâng lên.

"Cậu sinh viên trong tấm hình là cậu ta đúng không?"

"Đúng vậy, giáo sư Jung với cậu ta không biết là mối quan hệ gì nữa"

Lời bàn tán xôn xao không ngừng vang lên bên tai. Siết chặt balo trên tay chạy thật nhanh ra khỏi cổng lớn hướng chiếc ô tô trắng đậu bên đường quen thuộc. Cửa xe vừa bật mở, cậu liền nhào vào lòng đối phương.

Yoongi khó hiểu nhìn đứa nhỏ đang giấu mặt mình trong lòng hắn. Bàn tay vô thức đưa lên xoa lưng cậu như trấn an.

"Jungkook em có chuyện gì vậy?"

"Anh Yoongi, chúng ta về nhà mau lên"

"Tại sao?"

"Em không muốn ở đây thêm một chút nào nữa, mình về đi anh"

Bàn tay ôm lấy hắn dần dần siết chặt lại. Nhận ra sự quan trọng ấy, hắn cũng không nói nhiều lời mà nhanh chóng lái xe về nhà.

...

"Như vậy là cả trường đều biết rồi?"

Jungkook gật gật đầu, bàn tay siết chặt lấy ly sữa nóng trên tay. Cậu vốn không dễ dàng để hòa hợp cùng mọi người xung quanh thậm chí còn có chút tách biệt, bây giờ lại vì chuyện này mà mọi người càng xa lánh cậu.

"Ngày mai em cứ việc đến trường cùng anh"

Lời nói cương quyết của Hoseok khiến cậu thắc mắc nhìn anh, anh sẽ làm gì sao?

Yoongi ngồi bên cạnh dường như cũng hiểu ra việc Hoseok sắp làm liền nở một nụ cười thỏa mãn, chỉ có đứa nhỏ bên kia vẫn còn ngơ ngác mà thôi.

"Em cứ yên tâm, anh biết mình nên làm gì mà"

Sáng hôm sau.

"Anh Hoseok, liệu có ổn không?"

Ngồi bên trong ô tô nhìn ra ngoài là hàng trăm ánh mắt đang hướng về chiếc xe lạ lẫm ngang nhiên chạy thẳng vào sân trường, Jungkook cảm thấy có phần e dè, bàn tay bên dưới vô thức siết chặt lấy vạt áo anh.

Nhìn thấy sự lo lắng hiện rõ ràng trong mắt cậu, Yoongi bên cạnh đành phải dùng tay xoa nhẹ mái tóc của Jungkook.

"Sẽ không có vấn đề gì đâu, em cứ việc làm theo Hoseok là được rồi"

Miễn cưỡng đánh một cái gật đầu, Hoseok bắt đầu mở cửa xe bước ra trước. Không ngoài dự đoán, sinh viên bên ngoài la hét ầm ĩ, đúng là sức hút của anh có khác. Nhìn cảnh tượng hỗn loạn ấy, Yoongi không khỏi nói nhỏ với cậu một câu.

"Nếu là anh bước ra ngoài có khi còn được đón tiếp nồng nhiệt hơn"

Jungkook bật cười trước lời nói ấy, bao nhiêu lo lắng cùng sợ hãi trong vòng một giây bỗng chốc tan biến.

Hoseok bỗng cúi đầu vào xe nhìn cậu, biết ý của anh, Jungkook gật đầu nhẹ sau đó luồn tay hai người vào nhau. Cũng đã đến lúc chúng ta phải công khai rồi.

Sự xuất hiện bất chợt của cậu khiến mọi người càng bàn tán xôn xao hơn. Sự ấm áp từ bàn tay anh truyền đến khiến cậu phần nào ổn định tinh thần.

"Có vẻ trong thời gian qua chúng ta đã có chút hiểu lầm"

Lời đầu tiên được anh nói một lần nữa khiến đám đông nhốn nháo lên. Biết bao câu hỏi lũ lượt kéo về. Hít một hơi thật sâu, anh mỉm cười nhìn về phía trước, bàn tay đang siết chặt lấy tay cậu cũng được giơ cao.

"Tôi và Jeon Jungkook chính là loại quan hệ thân thiết đó. Tuyệt đối không có chuyện em ấy quyến rũ giáo sư của mình như lời đồn. Mong mọi người hiểu."

Xung quanh lại càng ồn ào hơn nữa. Đối với họ, việc giáo sư Jung cùng cậu sinh viên kia là một cặp thực sự là khiến dân tình giật mình.

Jungkook ngơ ngác nhìn phía trước, bất chợt khuôn mặt bị người bên cạnh ôm lấy, trên môi liền cảm nhận được sự mềm mại quen thuộc. Âm thanh hò hét xung quanh luc này một chút cũng không lọt vào tai. Tâm trí cậu hiện tại chỉ còn mỗi hình ảnh của người đàn ông trước mặt.

Đó cũng là lúc Jeon Jungkook nhận ra một điều rằng bản thân cả đời này chẳng thể quay đầu nữa rồi.

Một thời gian dài sau này khi nhớ về ngày ấy anh đứng trước mặt đám đông công khai mối quan hệ của mình, Jungkook liền không khỏi đánh một cái mỉm cười hạnh phúc.

"Em lại nghĩ về việc đó"

"Không có"

"Em đừng có giấu, chỉ là do tên Hoseok đó muốn thể hiện thôi. Có gì hay cơ chứ"

"Taehyung anh đang ganh tị?"

"Tuyệt đối không"

"Anh đang nói dối kìa"

"Jungkook, em bây giờ còn dám trêu anh? Nếu để anh kể lại xem Seokjin hyung có đánh đòn em không, thật hư hỏng"

"Anh Seokjin sẽ không làm vậy"

"Em chắc chứ?"

"Anh...Seokjin?"

"Em không xong rồi"

"Anh Jimin! Mau cứu em"

"Ngoan nào, tối nay anh sẽ chăm sóc em thật tốt"

"Kim Taehyung, Kim Seokjin em ghét hai người!"

Ty_azike

Author: vẫn chưa toàn văn hoàn đâu nhé ~ mà mọi người nghĩ nên viết bao nhiêu phiên ngoại thì đẹp nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip