Chap 51: Vòng tròn(Part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Lời cuối cùng anh đặc biệt nhấn mạnh. Cả phòng khách trở nên yên tĩnh. Riêng bà không thể nói nên lời trước những gì mình vừa nghe, con trai bà chính là đang bênh vực cho đứa trẻ đó sao?

"Có chuyện gì mà ồn ào vậy"

Một giọng nói uy nghiêm vang từ cầu thang vọng xuống. Tất cả mọi người đồng loạt hướng mắt về người đàn ông đó. Một thân áo vest chỉnh tề, thân hình cao lớn cùng với khí chất khiến người khác phải rùng mình. Ông đảo mắt một lượt mọi người trong nhà, tầm mắt bất chợt dừng lại bên người cậu, Jungkook chỉ lẳng lặng cúi đầu thấp xuống.

"Đồ...không biết xấu hổ"

Ông khẽ gầm lên một câu rồi nhanh chóng tiến lên, nhanh đến mức không ai có thể trở tay kịp, kể cả Jimin.

Chát.

Chỉ bằng một cái vung tay, Jungkook cảm thấy má bên trái bỗng nóng rực đau rát. Cậu mở to mắt nhìn ông, khóe môi bắt đầu bật máu.

"Phụ...thân"

"Ta không phải phụ thân của ngươi. Ta không có con làm trai bao như ngươi, hiểu chứ?"

Ông tức giận cầm lấy cây gậy gần đó một cước đánh thẳng vào cậu.

"Jungkook"

Jimin gào lên chạy về phía cậu ôm lấy, nhìn dòng máu tươi từ trên đỉnh đầu cậu cứ lần lượt chảy xuống. Tâm của anh như bị ai hung hăng nhéo lấy.

"Người không thể làm như vậy"

Anh tức giận hướng về ông, tay vẫn vững vàng bảo hộ người trong lòng. Tình huống này anh thật sự không nghĩ đến, nếu biết anh chấp nhận sẽ không để cậu quay lại đây bất cứ giá nào.

"Tại sao ta không thể làm như vậy? Nó đã làm xấu mặt nhà này chẳng lẽ người như ta không có quyền quản? Còn ngươi..."

Ông quay sang cậu đang sợ đến cả khuôn mặt trắng bệch.

"Ngươi đừng nghĩ ta không biết chuyện giữa ngươi cùng chủ tịch của tập đoàn Kim gia. Đồ dơ bẩn như ngươi không có tư cách được bước vào nhà này"

"PHỤ THÂN"

Jimin phẫn nộ lớn tiếng, mắt anh đỏ lên giận dữ.

"Con còn bênh vực cho tên này sao?"

"Đúng vậy"

"Con..."

"Vì con yêu em ấy"

"JIMIN ANH ĐIÊN RỒI"

Em gái của anh bắt đầu hét lên, cô không thể tin nổi lời anh trai cô vừa nói. Cái gì chứ? Anh trai yêu em trai sao?

"Jimin, ta cho con nói lại một lần nữa, con nói gì?"

Bà bất động nhìn anh, lời vừa rồi giống như một tiếng sét vang giữa căn nhà này vậy.

"Con nói rằng...con đối với Jungkook chính là thứ tình cảm đó"

Anh bình thản cúi xuống bế cậu dậy, hướng người trong nhà đảo mắt một chút rồi rời khỏi. Anh không quan tâm bọn họ nghĩ gì, chỉ biết rằng anh muốn nói cho họ biết tình cảm anh đối với cậu và cậu không phải là con người dễ dàng bị người khác khinh miệt.

"Jimin con không được làm như vậy"

Mẫu thân anh la to lên nhưng vẫn không làm bóng lưng đó xoay chuyển. Bà ngã xuống sàn, ánh mắt vẫn không ngừng nhìn anh xa dần.

Vì cái gì? Vì sao mẹ con các người luôn lấy đi những người bà yêu thương nhất?

"Ngay cả Jimin ngươi cũng đừng quay về đây nữa"

Người đàn ông chỉ nói một câu lạnh nhạt với anh rồi về phòng, đối với chuyện này ông không muốn phải dính líu gì cả.

Vì vốn dĩ ông đã biết từ trước.

...

"Em còn đau không, để anh sát trùng cho em"

Jimin ôn nhu cầm lấy cây tăm bông lăn nhẹ lên vết thương khóe miệng cậu. Phụ thân ra tay cũng thận tàn nhẫn, nhìn một mảnh đỏ rực trên khuôn mặt kia anh không khỏi quặn lòng.

"Anh Jimin...em xin lỗi"

Jungkook bắt đầu nghẹn ngào nói với anh, sự hiện diện của cậu đã gây mâu thuẫn cho một gia đình vốn dĩ hạnh phúc.

"Em đừng nói như vậy, anh chấp nhận điều đó"

Ôm cậu vào lòng mình, Jimin xoa lên mái tóc mềm mại đó. Nhất định sẽ không để ai khi dễ em nữa.

"Jungkook, em cũng nghe thấy lời anh nói lúc nãy rồi chứ?"

Anh đối diện với cậu, ánh mắt chân thành ấy khiến cậu bối rối.

"Anh yêu em Jungkook"

Lời nói phát ra cùng một hồi mềm mại nơi môi.

Cuối cùng cũng có thể nói với em rồi.

Ty_azike


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip