Chap 16: Cứu Em(Part 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
"AAAAAAAAAA"

Tiếng thét đau thương vang khắp căn phòng tối cùng với thân hình đồng thời ngã nhào xuống.

"Ngươi quả thật sinh ra là để làm loại việc này"

Thanh niên mặc áo khoác trắng thoả mãn đứng dậy xốc lại quần của mình đến gần cậu như muốn một lần nữa bất tỉnh. Khoé miệng bị rách tạo thành một vệt máu hoà cùng chất dịch màu trắng bị bắn khắp mặt trông thật thảm thương.

"Đừng có nằm ăn vạ ở đó nữa mau đứng lên cho ta"

Người thanh niên vẫn chưa từ bỏ dùng mũi giày da của mình đá nhẹ vào một bên má của cậu, đôi mắt đờ đẫn hướng lên trần nhà dường như không có ý đáp lại.

"ĐỨNG LÊN!"

Hắn hét to một tiếng dùng sức đá mạnh vào hông thiếu niên khiến Jungkook không khỏi kêu lên một tiếng đau đớn. Thân thể run rẩy xoay người lại cố gắng chống tay xuống sàn nâng đỡ thân thể của mình. Khắp thân thể không nơi nào là không có vết thương lớn nhỏ, tất cả đều do người đàn ông trước mặt cậu gây nên, cắn răng nhẫn nhịn đứng thẳng người đối diện với tên ác ma.

"Hôm qua ta dạy ngươi những gì, nhắc lại cho ta nghe"

Hắn hất hàm ra lệnh, ánh mắt đe doạ đối phương như muốn nói rằng nếu cậu không chịu hé miệng thì chờ mà đón nhận hình phạt đi.

"Tuyệt đối...nghe theo lời của...chủ nhân"

Lời vừa nói ra nước mắt không khống chế được mà rơi xuống.

"Hãy thể hiện cho ta xem"

Hắn thích thú nhìn con người nhỏ bé nhẫn nhục trước mặt, ung dung ngồi trên giường xem trò vui.

Jungkook cảm thấy đau đầu dữ dội, điều tiếp theo...cậu không nghĩ sẽ có ngày mình sẽ trở thành một loại...hạ tiện đến vậy.

Chậm chạp chống hai đầu gối xuống đất, cả thân trên đồng thời cúi thấp xuống thành một tư thế quỳ bất lực lộ ra tay cầm của thứ đồ chơi giữa hai cánh mông, món đồ này được thay đổi kích cỡ tuỳ theo sự thích ứng của cơ thể, kích cỡ lần này còn to hơn thứ lần đầu, thì ra cậu đã ở nơi dơ bẩn này...nửa tháng rồi.

Tâm lại đau.

"Tốt lắm, hôm nay ta sẽ dẫn ngươi đi thăm quan 'nơi làm việc' trong tương lai của mình, thật tò mò đúng không?"

Hắn cười đê tiện nâng cằm cậu lên thuận tay quăng cho Jungkook một chiếc áo sơ mi trắng cùng quần dài sau đó đi ra khỏi phòng không quên nhắc nhở vài câu.

"Năm phút nữa ngươi phải có mặt cho ta, không thì...ngươi tự hiểu"

Cánh cửa đóng sầm lại. Jungkook bắt đầu công việc, cẩn thận khoác lên mình chiếc áo sơ mi mỏng tang lòng thầm cảm ơn vì tên đó không bắt cậu đi ra ngoài mà không một mảnh vải che thân. Bây giờ cả việc nhấc chân lên hạ tay xuống cũng là một cực hình nhưng cậu phải làm thật nhanh nếu không muốn hứng chịu đau đớn.

"Đi thôi"

Mặt hắn lạnh lùng ra lệnh cho cậu đang bước khó khăn sau lưng, một phần vì sức lực cạn kiện nhưng lí do lớn nhất là sự vướng víu của vật phía đằng sau khiến từng bước chân khó có thể vững vàng.

Ty_azike

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip