De Thieu Sung Trong Long Nam Than Quoc Dan La Nu Sinh 2 Drop 576 580

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Chương 576: Cho rằng anh sẽ hôn em ?  


Phó Cửu định nói cô trước nay đều chưa bao giờ từ bỏ nguyên tắc của chính mình.

Bất quá vào lúc này, càng nói càng không tốt.

Đành phải bảo trì im lặng.

Thời gian trôi qua một lúc lâu.

Lâu đến mức cô cho rằng cô tuyệt đối sẽ bị giao cho cảnh sát.

Tần Mạc lại đã mở miệng, thanh âm đầy lạnh lẽo: "Muốn chuyện này không bị người biết, có thể, cùng bạn gái của em chia tay."

Phó Cửu ngẩng đầu, môi mỏng khẽ nhếch.

"Thực hiển nhiên cô ta tồn tại đối với em không có chỗ tốt." Tần Mạc lại không cho Phó Cửu có cơ hội nói chuyện, đi đến gần thiếu niên, đáy mắt thâm trầm: "Đối với cuộc thi cả nước cũng là một loại ảnh hưởng bất lợi, suy nghĩ cẩn thận một chút, rốt cuộc là cái gì quan trọng. "

Sau khi Tần Mạc nói xong câu đó, ngữ khí lại phai nhạt đ:" Hiện tại cùng anh về nhà, hoàn cảnh phong bế hoàn toàn càng có ích cho em tự suy nghĩ."

Phó Cửu nhướng mày, đại thần là tính toán muốn đích thân trông giữ cô?

Không cho cô về nhà cũng không đem cô giao cho cảnh sát.

Hẳn là còn có điều hoài nghi.

Chỉ là hiện tại cùng đại thần trở về,đồng nghĩa với việc cô phải ngủ ở nhà đại thần ......

Phó Cửu dừng bước chân một lúc, biết hiện tại cự tuyệt căn bản không phải quyết định sáng suốt.

May mắn cô lần này mặc đồ nữ cũng có buộc ngực, phía trước còn quấn băng vải.

Nói cách khác, vừa rồi đối mặt đại thần đã đối với thân phận của cô sinh ra hoài nghi.

Phó Cửu rất rõ ràng hiện tại, yêu cầu cần thiết nhất của cô là bảo trì một tư thái mới,kỹ thuật hacker có thể có, nhưng là dùng kỹ thuật hacker tới làm những việc này.

Cô phải biểu hiện thực non nớt.
Cho nên trên cơ bản Tần Mạc bảo cô đi đâu, cô đều đi theo.

Người đàn ông bên cạnh đang lái xe, tốc độ xe so với trước kia nhanh hơn rất nhiều.

Từ trên kính khi xe đang di chuyển còn có thể nhìn được xe cảnh sát chạy như bay qua.

Xem ra, đại thần xác thật không tính toán đem cô giao cho cảnh sát.

Chỉ là lúc này đây đại thần mang cô tới cũng không phải nơi quen thuộc trước kia.

"Anh Mạc, đây là?" Phó Cửu ngẩng đầu nhìn căn nhà cao tầng trước mắt.

Tần Mạc đem chìa khóa xe nhấn một cái, ánh mắt thật sâu: "Nơi này là chỗ của anh."

"Không phải,Anh Mạc, anh tìm một chỗ hoang tàn vắng vẻ để nhốt em lại à." Phó Cửu ngoài miệng nói như vậy, cánh tay lại trực tiếp để trên vai Tần Mạc, khóe miệng mang theo ý cười soái khí, một chút đều không thấy gì khác lạ.

Tần Mạc quay đầu đi, cười như không cười: "Em nói đi?"

Phó Cửu:......

Xong rồi, thực sự có khả năng.

Hiện tại chạy trốn cũng không còn kịp rồi.

"Đi vào." Ngón tay Tần Mạc ấn lưng Phó Cửu đấy về phía trước, lực đạo cũng không lớn, lại vô hình làm cho người ta cảm nhận được một loại nguy hiểm.

Mắt của Phó Cửu không có biện pháp thích ứng trong không gian tràn ngập bóng tối: "Tối quá."

Tần Mạc nhìn người trước mắt, đột nhiên cong hạ eo.

Hô hấp của Phó Cửu trong nháy mắt có chút khó khăn, tầm mắt không tự giác liền dừng trên môi mỏng của đại thần.

"Chỉ là bật đèn. " Tay của Tần Mạc chống trên vách tường phía sau Phó Cửu, nhận thấy được tầm mắt Phó Cửu, môi cong lên, có điểm trào phúng: "Em cho anh tôi muốn làm gì? "

"Không có gì. "Phó Cửu thần sắc bất động cười nhạt, mặt mày không thay đổi nhìn khuôn mặt tuấn tú trước mắt ở dưới ánh đèn, anh rất gần cô, hơi thở nhiễu loạn, cô đây là được hôn môi tổng hợp chứng sao? Mới vừa rồi đại thần cúi đầu, cô còn tưởng rằng......

Tần Mạc nhìn khuôn mặt kia, ngón tay vỗ lên đó, đôi mắt áp thấp, liền như vậy đem Phó Cửu nửa vây ở chỗ cánh cửa, đầu ngón tay kia làm hắn muốn chà đạp môi mỏng, tiếng nói tràn ngập từ tính: "Cho rằng anh sẽ hôn em? "


  Chương 577: Ôm? Thân mật? Hay là ngủ  



Máu theo sự tiếp xúc lạnh lẽo này bắt đầu chuyển động một cách bất thường.

Đặc biệt trái tim nằm ở phía bên trái kia, như là đập chậm dần theo thời gian.

Phó Cửu nghiêng đầu tránh đi ngón tay làm nhiễu loạn suy nghĩ của mình, vẫn cảm giác được hơi thở kia còn lưu lại trên môi cô, giơ tay lên cọ cọ, khóe miệng mỉm cười: "Có một chút, nếu anh Mạc dùng mỹ nam kế với em như vậy nếu em biến thành công, nhất định sẽ bắt anh phải phụ trách."

Nghe vậy, ánh mắt Tần Mạc trầm xuống, vẫn cứ duy trì tư thế như vậy: " Vậy thì cứ phụ trách thôi, vừa vặn còn có thể nhốt lại. "

Phó Cửu: Lời này là nghiêm túc? Đại thần vì muốn thẩm tra cô, hi sinh cũng quá lớn rồi.

"Em chuẩn bị để anh phụ trách như thế nào? "Tần Mạc nhíu mày, ý bảo người trước mặt tiếp tục nói.

Cô là tùy tiện nói, căn bản không có suy nghĩ gì.

Tần Mạc liếc mắt một cái liền nhìn thấu tâm tư của gia hỏa này, hai tròng mắt lạnh xuống theo, tay trái vừa động, lại đè thấp một chút: "Ôm? Thân mật? Hay là...... Ngủ? "

Nam nhân nghiêng mặt, tiếng nói cùng hơi thở đều mang theo một cỗ mê hoặc.

Đại khái là bởi vì hơi thở cấm dục trên người đại thần quá cường đại, thời điểm tà nịnh trêu chọc người khác, giống như yêu nghiệt làm loạn tâm người khác.

Thẩm vấn như vậy, thật đúng là...... Làm người khác không chống đỡ được.

Phó Cửu biết thanh âm kia ẩn nhẫn nguy hiểm, chủ động thừa nhận sai lầm: "Không dám anh Mạc phụ trách, chuyện lần này là do em không đúng. "

Tần Mạc nhướng mày, không chuyển động.

"Trên thực tế ở thời điểm em lập ra kế hoạch cũng rất do dự. "Phó Cửu nâng mắt lên, đôi mắt rất sáng: "Nhưng mà không có biện pháp, chuyện này nhất định phải có người đi vạch trần, nếu không nói, Lý Mộng Nhiên...... "

Tần Mạc nhàn nhạt lên tiếng đánh gãy câu nói của thiếu niên, như là rất không muốn nghe đến cái tên kia: "Có thể tìm cảnh sát bảo hộ, em không tin tưởng cảnh sát như vậy à? "
"Nói thật là có một chút. "Phó Cửu thừa nhận rất thống khoái là bởi vì cô biết mặt này không lừa được đại thần.

Tần Mạc thu tay trở về, đôi mắt nhìn cô: "Đây là nguyên nhân em bắt chước cách gây án của Z. "

"Đúng. Ánh mắt Phó Cửu chợt lóe sáng, quả nhiên đại thần hoài nghi, nhưng có một điểm dù cho đại thần có thông minh thế nào cũng không nghĩ ra được là Z đã trọng sinh, cho nên đại thần mới có thể vẫn luôn cho rằng cô là đang bắt chước.

Không hiểu sao cô cảm giác trừ bỏ việc trọng sinh này, cô rất có ưu thế để thắng đại thần, các phương diện khác đều không cần quá một giây.

Cũng may lúc nói ra lý do thoái thác này, Phó Cửu đã sớm chuẩn bị tốt: "Ngày đó sau khi trêu đùa cùng anh Mạcem có đi tra xét tư liệu chuyên môn của Z, phát hiện cô đã từng làm qua loại án tử giống vậy, án tử kia đã dẫn dắt em nghĩ ra kế hoạch đó."

"Cho dù là hacker, vụ án đầu tiên trong tay, cũng sẽ là bởi vì người quan trọng bên cạnh mình xảy ra chuyện, em là muốn nói với anh cái này?" Tần Mạc cảm xúc nhàn nhạt.

Ngón tay Phó Cửu dừng một chút, đại thần ngay cả vụ án đầu tay của cô ở đồi trước cũng đã tra ra sao?

Quả nhiên đối thủ như đại thần.

Một lần gặp được đều phải điều chỉnh suy nghĩ thật tốt để đối mặt.

Trước nay đều chưa từng có qua loại cảm giác gặp được kỳ phùng địch thủ này.

Hiện tại gặp được, ngược lại kích động đến lòng hiếu thắng của cô.

Bất quá nếu lần sau, thời điểm đại thần dùng mỹ nam kế cô cần phải trụ vững, không thể tùy tiện bị mê hoặc như vậy được.

"Em muốn giải thích." Phó Cửu nhìn vào mắt Tần MẠc: "Vì sao lại động thủ trước khi thi đấu cả nước. "

Cô biết, thi đấu cả nước rất quan trọng với đại thần.

Không chỉ với đại thần, đối với từng người của chiến đội đế minh đều rất quan trọng.

Nếu không phải tình huống khẩn cấp, cô sẽ không ra tay.


  Chương 578: Anh có nói cho em về nhà sao?  



Tần Mạc nghe vậy, ánh mắt nặng nề, chỉ phun một câu: "Thế thì đối với em thi đấu cả nước và Lý Mộng Nhiên, cái gì là quan trọng nhất? "

Đây là một câu hỏi lựa chọn.

Phó Cửu cũng không biết rõ người khi yêu sẽ nghĩ như thế nào, ví dụ như cô cùng Lý Mộng Nhiên nói chuyện yêu đương thì cô sẽ trả lời Lý Mộng Nhiên là quan trọng nhất

Nhưng ở cái vấn đề này, Phó Cửu không muốn nói dối.

"Thi đấu cả nước. "Phó Cửu trả lời xong, lại nói thêm một câu:" Nhưng người khác đều biết Lý Mộng Nhiên là bạn gái của em "

Tần Mạc nhướng mày: "Không có thi đấu cả nước nào quan trọng vấn đề bạn gái. "

"Trước mắt là như thế. "Phó Cửu cảm thấy không biết vì sao hơi thở của đại thần hình như không có lạnh như vừa rồi.

Tần Mạc nhàn nhạt nói: "Không có quan trọng như vậy. "

"Cũng rất quan trọng. "Phó Cửu là muốn cho đại thần biết, cô ra tay là có nguyên nhân.

Tần Mạc không trả lời, ánh mắt lại trầm xuống.

Tiếp theo, anh đem áo khoác cởi ra, tiện tay ném vào trên sô pha, chỉ còn lại áo sơmi trắng bên trong, cổ tay áo cuốn lên, cứ như vậy bỏ vào túi quần nhìn Phó Cửu, rõ ràng là không mở miệng nhưng ý cảnh cáo lại vô cùng mạnh mẽ.

Chỉ số thông minh của Phó Cửu vẫn khá cao, thấy ánh mắt của đại thần không đúng, lập tức im lặng, không nói thêm gì nữa.

"Chỉ một lần này. "Tần Mạc đến gần Phó Cửu, lông mi cong dài che khuất ánh mắt thâm thúy: "Nếu có lần nữa, anh sẽ nhốt em lại. "

Phó Cửu tuyệt đối tin tưởng câu nói này, nhưng nghe đại thần nói vậy thì chắc đã chấp nhận lý đó thoái thác của cô, quả nhiên trước tiên làm bạn trai của Lý Mộng Nhiên là một bước cần thiết để lấy cớ.

Nói vậy cảnh sát bên kia cũng sẽ tìm Lý Mộng Nhiên nói chuyện.

Hiện tại cô chỉ lo lắng một chút.

Bởi vì không có nghĩ tới mình bị đại thần bắt đến đây.

Cho nên điện thoại cũng không có biện pháp gọi.Bước cuối cùng của kế hoạch chính là muốn nói cho Lý Mộng Nhiên, để cô không đem những gì mình biết nói cho cảnh sát.

Đó không nhất định có nguy hiểm gì, chỉ là tránh không được cảnh sát sẽ tìm cô để hỏi chuyện.

Phó Cửu đang suy nghĩ, liền nghe giọng nam trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai: "Em định mặc bộ quần áo nữ này trong bao lâu? "

Phó chín ngước mắt, đối thượng đại thần cặp kia gợn sóng bất kinh mắt, đại thần còn hơi hơi cau mày, như là có chút không quá thích nàng cái dạng này.

Phó Cửu hiểu, một nam thẳngchắc chắn không thể chấp nhận nhìn nam giả nữ.

Đại thần chính là quá thẳng.

Nhưng mà cô không rõ ràng.

Tần Mạc không phải quá thẳng mà là bộ dáng người trước mắt giả nữ sẽ làm anh làm ra một số chuyện rất cực đoan.

Ví dụ như mang theo thiếu niên tiến vào phòng.

Anh nghĩ tới quá nhiều biện pháp trừng phạt thiếu niên.

Trong đó một biện pháp, chính là có được thiếu niên.

Chỉ là rất rõ ràng, một khi làm như vậy, hai người liền sẽ không thể quay lại.

Cho nên mới thu tay.

Người nào đó còn cố tình để bộ dáng này lắc lư trước mặt anh, không có một chút tính tự giác.

"Sau khi về nhà liền thay." Phó Cửu thấy đại thần vẫn luôn nhìn mình, đại khái cũng đã hiểu về sau không nên mặc đồ nữ trước mặt đại thần, sẽ làm anh liên tiếp nhớ tới hai lần hôn liên tiếp này.

Tần Mạc kéo cổ áo, quay đầu đi tới: "Anh có nói để em về nhà sao?"

Phó Cửu:...... Chẳng lẽ ngủ ở đây thật?

"Hôm nay vì bắt em, dùng não quá độ, cho nên Phó Tiểu Cửu, em tốt nhất ngoan một chút, đừng trêu chọc sự kiên nhẫn của anh." Tần Mạc nhíu mày, trực tiếp đem áo lông trắng ném tới trên đầu Phó Cửu "Trước tiên đến phòng tắm thay quần áo toàn thân của em đi. "


  Chương 579  


Phó Cửu đem áo lông che khuất tầm mắt của mình lấy ra, cũng không có nói thêm cái gì.

Dù sao đổi lại mặc đồ nam so với mặc đồ nữ an toàn hơn.

Trước ngực có băng vải nên không cần quá lo lắng.

Chỉ là nếu lại muốn ngủ chung cùng đại thần, nhất định phải thêm nhiều hơn một tầng bảo hộ.

Cho nên Phó Cửu quấn ngực rất chặt.

Nhưng đối với cô mà nói, quần áo của đại thần có hơi lớn một chút.

Đặc biệt là áo lông, tay áo phải xoăn lên ba lớp.

Tần Mạc cầm chén rượu quay đầu lại, nhìn thấy chính là dáng vẻ này của thiếu niên, còn xách quần ở kia, tóc ngắn màu bạc hạ xuống, khuôn mặt kia trông có chút buồn bực, giống như là trẻ con trộm mặc quần áo người lớn. Dù bận vẫn ung dung dựa vào một bên.

Phó Cửu ngước mắt, thấy đại thần một chút ý tứ muốn hỗ trợ cũng không có, môi mỏng câu lại: "Quần áo này quá lớn, em mặc không vừa."

"Hiện tại biết mình lùn rồi sao?" Tần Mạc uống một ngụm rượu, tiếng nói chậm rãi: "Học bá leo trần nhà."

Phó Cửu trượt chân, thiếu chút nữa ngã quỵ, loại tật xấu đặt biệt hiệu độc ác này của đại thần có nên sửa lại hay không.

Tần Mạc rũ mắt nhìn thoáng qua màn hình điện thoại đang sáng lên của mình: "Anh kêu em làm chuyện kia, đã làm xong chưa? "

"Chuyện kia? "Phó Cửu lôi kéo tay áo của mình:" Chuyện gì? "

Tần Mạc thấy tình cảnh này, buông chén rượu, dạo bước đi tới, túm lấy cánh tay của thiếu niên, cuốn cổ tay áo, sườn mặt tuấn mỹ mà đạm mạc: "Chia tay."

Gằn từng chữ một, âm sắc trầm ổn.

Lúc này Phó Cửu mới nhớ tới, xác thật có chuyện này.

Bất quá, cô không thể đáp ứng quá sảng khoái, bằng không sẽ lộ ra sơ hở.

Đành phải cúi đầu, không nói gì.

Tần Mạc cười như không cười ngừng động tác: "Sao vậy? Luyến tiếc?"

"Đây trên danh nghĩa cũng là mối tình đầu của em." Lời nói này của Phó Cửu là thật: "Anh Mạc, anh đừng thấy em tỏ tình nhiều lần như vậy, nhưng đây là lần duy nhất thành công."

Tay Tần Mạc tăng thêm lực đạo: "Em cũng biết số lần em tỏ tình rất nhiều sao."

Phó Cửu sững người, sao cô cái hay không nói lại nói cái xấu thế này, đây xác thật không phải chuyện đáng để kiêu ngạo.

"Tóm lại đây là lần đầu tiên, anh cho em chút thời gian."Trả lòi như vậy chắc là không sai đi.

Tần Mạc dừng mắt, sau đó tiếng nói nặng nề vang lên: "Một ngày."

"Cái gì? "Phó Cửu ngước mắt.

Tần Mạc tiếp tục thay thiếu niên cuốn cổ tay áo, đường cong sườn mặt nhìn không ra bất kỳ cảm xúc gì: "Anh chỉ cho em thời gian một ngày, nghe không, đây đã là cực hạn."

Phó Cửu không có lập tức trả lời.

Mà Tần Mạc lại không biết hôm nay đã bao nhiêu lần có loại tâm tình như vậy.

Cái loại tâm tình lo lắng sợ bị cự tuyệt.

Lo lắng?

Từ khi nào anh cũng sẽ có loại cảm xúc khó hiểu này.

Không phải không có cảm giác tội ác.

Dùng nhược điểm như vậy ép buộc thiếu niên chia tay.

Căn bản không chịu đựng được người này sẽ thuộc về một cô gái khác.

Nếu còn chưa có quan trọng.

Thì phải hoàn toàn nhổ bỏ.

Không cho bất cứ thứ gì có cơ hội nẩy mầm.

Lúc này đây anh đã học được giáo huấn.

Về sau, bên người thiếu niên bắt buộc chỉ có anh.

"Được. "Phó Cửu tận lực làm biểu hiện của mình có điểm buồn, thanh âm cũng khàn đi:" Em sẽ nỗ lực để mình quên đi. "

Tần Mạc nhìn cái đầu đang cúi thấp, lông xù xù màu bạc.

Có được đáp án mà mình muốn.

Cũng không có tâm tình sung sướng.

Bởi vì Tần Mạc phát hiện, nếu có thể, anh cũng không muốn cho thiếu niên mất mát như vậy.

Đặc biệt là thiếu niên này mất mát, không phải vì anh, mà là vì một cô gái.


  Chương 580: Ngủ chung, ngọt ngào  




"Em muốn là một người tĩnh lặng." Phó Cửu không ngừng cố gắng ngụy trang: "Về nhà suy nghĩ tốt một chút ngày mai mở miệng thế nào với Mộng Nhiên, dù sao người mở lời trước là em. "

Những lời này mới vừa ra khỏi miệng.

Nhiệt độ không khí trong phòng liền xuống thấp.

Tần Mạc không nói lời nào.

Thời điểm Phó Cửu cho rằng đã được đồng ý, định xoay người muốn đi.

Tần Mạc lại vươn tay tới, đặt trên khung cửa, vừa vặn chặn đường đi của Phó Cửu.

Cứ như vậy cúi đầu ghé sát mặt cô, luồng hơi thở ấm áp một lần nữa dừng ở bên tai Phó Cửu, có một loại tê dại không nói nên lời.

" Anh nói rồi, hôm nay rất mệt." Tần Mạc dừng một chút, ngữ khí mang theo một tia cảm xúc không rõ: "Có khó chịu như vậy sao?"

Phó Cửu đương nhiên yếu thế hơn: "Cũng có một chút."

"Vậy uống chút rượu." Tần Mạc đem thiếu niên túm trở về: "Anh bồi em."

Phó Cửu cảm thấy mình lại đi một nước cờ không tốt.

Cô như thế nào cũng không nghĩ tới đại thần sẽ ở lúc này nhớ tới anh là anh trai cô.

Tóm lại, chuyến này không đi được rồi.

Hai người mở một chai rượu vang đỏ.

Phó Cửu uống cũng không nhiều.

Quan trọng nhất là muốn thanh tỉnh.

Quả thật, nơi này đúng là chỉ có một gian phòng.

Đại thần không cho cô cơ hội mở miệng nói muốn ngủ sô pha, ánh mắt nhàn nhạt: "Không dám ngủ cùng anh? Là sợ hãi cái gì?"

"Anh Mạc, sao em lại cảm thấy anh muốn trông chừng em cả 24 giờ thế." Phó Cửu không ngu ngốc, đại thần có cái dạng này, không phải là không có nguyên nhân.

Tần Mạc nghiêng đầu, châm một điếu thuốc, sau đó mở điện thoại ra, ném cho người trước mắt.

Phó Cửu nhìn tin tức trên điện thoại, đột nhiên hai tròng mắt chấn động.

Không nhiều không ít, chỉ có một hàng chữ.

" 8 giờ buổi sáng ngày mai, Z sẽ hành động."

Phó Cửu nhướng mày, đại thần vẫn không hoàn toàn tiêu trừ hoài nghi đối với cô."Đêm nay ở nơi này." Tần Mạc ngước mắt: "Về sau sẽ không trông chừng em cả 24 giờ nữa."

Phó Cửu cười nhạt: " Tốt quá, vì tự do sau này."

Đây chính xác là một cơ hội để mình hoàn toàn thoát khỏi hiềm nghi.

Bất quá, người giả mạo cô, rốt cuộc muốn làm gì??

Phó Cửu càng biết rõ đại thần sẽ không nói.

Anh cho cô xem tin nhắn này...

Tuy ngủ cùng phòng, lại cùng giường nhưng lại không giống với trước kia.

Thời điểm đèn tắt đi, căn phòng rơi vào bóng đêm tĩnh lặng.

Phó Cửu vẫn có thể thông qua ánh trăng nhàn nhạt thấy mờ mờ xung quanh.

Mặc dù là nằm cùng với anh, Phó Cửu vẫn ngủ không được.

Nói như thế nào đây.

Quá thân cũng không quá thân có chút khác nhau.

Phó Cửu cảm giác hơi thở quen thuộc tới gần, trong đầu liền sẽ hiện ra cảnh tượng người đàn ông hôn môi cô, cánh môi đặt lên cánh môi cô.

Hôn rất sâu, như muốn đem cô nhập vào thân thể.

Nghĩ như vậy, liền khó tránh khỏi sẽ muốn lui về phía sau.

Trên môi nguyên bản còn chưa được tốt, đầu lưỡi lướt qua gian, là có thể chạm đến miệng vết thương.

Có chút ngứa.

Phó Cửu nghĩ nghĩa, lại xê dịch về phía sau.

Đột nhiên ánh đèn sáng ngời.

Một bóng dáng cao lớn lật qua, bao phủ trên đỉnh đầu Phó Cửu, cái loại áp bách nguy hiểm lại tới nữa rồi.

Hô hấp của đại thần ở phía trên người cô, nhàn nhạt phả xuống.

Lần đầu tiên Phó Cửu có một loại cảm giác choáng váng không nói nên lời.

Thời điểm đại thần nhìn cô, nhìn gần như vậy, tầm mắt thẳng tắp nhìn vào nhau.

Phó Cửu không thể không nhìn trực diện.

Tần Mạc cúi đầu, nguyên bản nhận thấy người thiếu niên vẫn luôn tránh anh, con ngươi lạnh lùng, lại dừng ở trên môi thiếu niên, khóe miệng câu lên: "Rất ngứa? Hay là lại nghĩ tới cái gì?"




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip