-Mẫu thân.Hàn Phong thấy Thiên Nhi liền chạy lại nhưng rồi dừng chân lắc đầu: -Người không phải mẫu thân, rốt cuộc người là ai?Thiên Nhi nói: -Hàn Phong ngoan, là ta đây.-Mẫu thân? Sao người lại...-Ta sẽ nói với con sau. Theo ta về rừng đào.-Rừng đào? Sao lại phải về đó ạ?-Con cứ theo ta rồi rõ.Lãnh Thiên nói: -Tiểu Hi. À không Thiên Nhi, nàng nhớ cẩn thận đấy.-Yên tâm, ta biết nên làm gì. Dù gì ta cũng là cô cô của bọn họ, họ dám động.Thiên Nhi biến mất cùng Hàn Phong.~Tại rừng đào~Đám hồ ly đang ngồi vây quanh Mạc Hân để an ủi cô ấy về chuyện của Hàn Dương thì thấy Thiên Nhi liền giật mình: -Cô cô.Mạc Hân ngẩng đầu lên nói: -Cô cô? Không phải, cô là Tiểu Hi, nhưng...Thiên Nhi nói: -Ta làThiênNhi, côcôcủacácngười, nhịđệtử của sư phụ Pháp Tịnh. MạcHânnhìncôrồinói: -Đúng làsưtổcó từng nhắcđếnchuyệncònmộtcôcôkhác. Nhưng côcôđóhiệnnguyênthần đang ởtronghoasenngànnămtạihồ Vĩnh Thuỷ. Làmsaocóthểlàcôđược. Huống chicôchỉlàmộtngườiphàm. Tạisao???-Nếu cácngườikhôngtinthì tuỳ vậy. NhưngmauđưalạiHuyết ngọc linh đơnchota.-Huyết ngọclọđơnlàgìvậytỷ?CảđámhồlynhìnMạcHânthắcmắc. Họchưa từng nghethấyainhắctớicóthứđóởtộchồly.MạcHânnhìnThiênNhi, lắcđầu: -Không thểnào, saocôbiếtđượcchuyệnnày? NgoạitrừThiên Linh cô cô, sư tổ, sưphụvàtarathìkhôngmộtaibiếtđếnloạithầndượcnày. Cô...sao có thể?-Ta nói rồi, talàcôcôcủacácngười. Cũng là người cùng sưphụvàThiên Linh tỷluyệnrathầndượcđó. Tạisaolạikhông biếtchứ! Mauđưarađâychota.MạcHânlắcđầu: -Không được, tanhất định khôngđưachocô. Côcôtrướckhichếtđãgiaolại cho tacấtgiữ. Tathàchếtkhôngđưa ra.-Được, tachocômãnnguyện.ThiênNhibaylên, dùng phép đánh MạcHânmột chưởng.-Ahhh.-Tỷ Tỷ.ĐámhồlythấyMạcHânbịthươngliền xông lên đánh ThiênNhinhưngcũngđềubị thương ngã xuống. ThiênNhihoáphép dùng chưởng cuối tính kết liễu mạng MạcHâncũngbịmộtlựcrất mạnh đẩyra.-Hàn Dương?Mọi người ngạc nhiênnhìn chàng. HànDươngđỡMạcHân, dùng phép chữatrịchocôấy.-Nàng không saochứ?MạcHânlắcđầu, gụcvàongườiHànDương. Đơn giảnMạcHânrấtmuốnnằmtrong vòng taynày, vàmuốnmãimãi đến tận lúcchết.Thiên Nhi nhìn hai người họ. Côđau lòng lắm, HànDươngvẫncòn tình cảmvớiMạcHân. Cóthểsau khi biếtđượcthân phận của cô chàng sẽtừ bỏ cô mà chấpnhận thành hônvớiMạcHân không chừng.HànDươngbếMạcHânđứngdậy, lướtnhìnThiênNhimộtcái rồi biếnmất. LãnhThiên đứng phíaxanhìncô,đau lòng. HànPhongbướclạinói: -Mẫu thân, người không sao chứ?-Không sao, contheota.Côbướctrởvề động, nơitrước kia cô từng ở. Chỗ này vẫnvậy, vẫnsạchsẽvà thoảng hương thơmcủa hoa đào. Nhắm mắt lại thưởng thứcmùithơmcủa hoa đàotrộnlẫnvớinước mắt. HànDươngtrở về rồi, chàng không sao là tốt rồi.~Đêmhôn ấy~Sau khi đứa con trai Hàn Phong chìmvàogiấc mộng say,Thiên Nhibiếnđến phòng củaHànDương, thấy chàng đang chăm sócMạcHân. Côđau lòng biếtmấy, tạisaochuyệnlạithànhnhư thế?-Nếu nàng muốnđến để lấy Huyếtngọc linh đơnthìđếnĐàoNgọcThiênmàtìm. MạcHân không giữnó.ThiênNhibướcvào, nhìnHàn Dương rồi nhẹmỉmcười: -Có phải chàng thấy ta xấuxalắmkhông?-Xấu xa? Ta khôngthấyvậy. Nhưng nàng thựcsựthayđổirồi. Người ta yêutrước kia là TiểuHichứkhông phảiThiên Linh, vàgiờ cũng vậy. ChỉmìnhTiểuHimàthôi.ThiênNhicườitrong đau khổ: -Tiểu Hi? Haha, TiểuHitrước kia chếtrồi. Chàng sẽ không tìm được côấy nữa đâu. Kiếp này chàng cũng sẽ mãimãi không đượcởbênTiểuHi. HànDươngđặttôthuốctrêntayxuống rồi đứng lên nói: -Đúng, TiểuHichếtrồi. Nàng ấy cũng do ta hại mà ra.MạcHân nói: -Hàn Dương, chàng đừng như vậy. Côcô cũng vì lo nghĩ cho chàng thôi.