Episode XXXVII Espionage ~ Encore (Hoạt động gián điệp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Episode XXXVII Espionage ~ Encore (Hoạt động gián điệp)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Lúc Ân Vũ Dương được Theodore dẫn tới trong phòng khách nhỏ ngoài đình, tôi, Augustine cùng Termeur đang nhàn nhã thưởng thức trà, tuy rằng không đến mức sẽ trò chuyện một ít tin đồn, nhưng bầu không khí vẫn là rất thích ý. Ân Vũ Dương mặc âu phục đối với huyết tộc mà nói rất thông thường, thoạt nhìn có chút dáng dấp của quý công tử, chẳng qua cặp mắt ảm đạm kia mà trở nên không tương xứng. Tính toán tôi cũng có thật lâu chưa thấy qua hắn, cũng không biết trong đoạn thời gian này Theodore đối với hắn tôi đã làm gì, có Roy, Theodore cũng sẽ không lại dùng hắn làm giường bạn đi.

Theodore ở bên cạnh tôi ngồi xuống, chỉ còn Ân Vũ Dương một người như trước đứng thẳng, dùng ánh mắt sợ hãi nhìn bọn tôi một chút, không biết làm sao, thẳng đến mười mấy giây sau mới nghe được lời của Termeur giải vây cho hắn.

"Chúng ta vừa vặn nói đến ngươi, Dương." Termeur rất tự nhiên cầm lấy ấm trà vừa nghiêng đổ, vừa hơi nghiêng đầu nói.

"... Vâng, điện hạ." Có lẽ là Termeur đối với hắn gọi gọi để cho hắn khơi dậy chút hy vọng, Ân Vũ Dương có chút hốt hoảng cúi đầu, chẳng qua trong khủng hoảng có mừng rỡ.

"Ta nghe Lăng nói, ngươi tựa hồ muốn khôi phục thành nhân loại?" Termeur hướng trong hồng trà đổ chút sữa tươi, cầm muỗng chậm rãi quấy.

Ân Vũ Dương thoáng cái khẩn trương lên, len lén hướng về phía tôi nhìn thoáng qua, mà tôi mang theo ý cười ngạo khí lập tức để cho cúi đầu, không phải không thừa nhận, "... Đúng vậy, điện hạ."

Termeur buông muỗng trà xuống, nâng ly trà lên miệng uống, không nhanh không chậm nhíu nhíu mày, "Trước đây nhận sơ ủng cũng là ngươi lựa chọn."

Ân Vũ Dương đem đầu chôn đến sâu hơn, hai tay mất tự nhiên chà sát, "... Đúng vậy, điện hạ, thế nhưng..."

"Quên đi, " Termeur cắt đứt hắn, "Ban đầu loại sự tình này truyền đi sẽ là sỉ nhục của Dudley là chúng ta, chẳng qua nếu Lăng cũng thay ngươi nói chuyện, tôi liền làm theo hứa hẹn tộc trưởng của ngươi đi."

"A?" Hắn rốt cục lại ngẩng đầu lên, không thể tin nhìn tôi, mà khóe miệng của tôi cũng dần dần nhếch lên một độ cung.

"Nhìn ở ngươi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, chuyện trước kia ta coi như không có phát sinh qua." Tôi nâng má, lắc lắc ngón trỏ, "Chẳng qua ngươi bây giờ còn là huyết tộc, cho nên ngươi nên biết nguyên tắc công bình giao dịch của chúng ta."

"... Ngươi nghĩ muốn cái gì?" Mặc dù sợ, nhưng ở đáy lòng hắn, đối với tôi căm tức quả nhiên như trước tiêu phí không hết.

"Rất đơn giản, ngươi nghe nói chuyện những người đó tạo hấp huyết quỷ đi. Ta phải ngươi đi giả mạo bọn họ, cố ý bị giáo đình bắt được, sau đó nói cho chúng tôi biết giáo đình đến tột cùng đem bọn họ bắt đi làm cái gì." Tôi dừng một chút, ăn khối bánh nướng nhỏ, "Chỉ cần làm chuyện này, ta lập tức cho ngươi khôi phục thành nhân loại, nhân loại hoàn hoàn chỉnh chỉnh, chúng ta có năng lực này."

"Ngươi là muốn ta thay ngươi làm gian tế?" Tay hắn nắm chặt quyền, "Nếu như bị giáo đình phát hiện..."

"Đúng, rất có thể sẽ chết, thế nhưng ngươi không phải là đã có kinh nghiệm làm gian tế sao? Nhưng lại sống thật tốt cho tới bây giờ." Tôi rất hảo tâm nhắc nhở hắn ở nước Mỹ đã làm chuyện gì.

"Đó là vì sinh tồn..." Quả đấm của hắn bắt đầu run.

"Như vậy hiện tại chính là vì lý tưởng." Ngữ điệu của Termeur trong đôi môi xinh đẹp nói ra thanh âm du dương, "Thân là ấu tử tại trong Huyết Giới áo cơm không lo, thế nhưng ngươi lại muốn buông tha, không phải là vì ngươi hy vọng lấy thân phận nhân loại tiếp tục tồn tại lý tưởng sao?"

Termeur nói đem hắn bác bỏ đến á khẩu không trả lời được, bất luận kẻ nào đều hiểu loại sự tình này là có bao nhiêu phiêu lưu, quả thực chính là đi chịu chết. Thế nhưng tôi và Termeur đã thệ ngôn kết minh, để lợi ích chỉnh thể của huyết tộc, hy sinh một quân cờ vô dụng từ lâu như thế đối với Termeur mà nói cũng là không đau không ngứa.

"Thế nhưng... Tôi không muốn..."

"Sống trở về, đây là đường ra duy nhất của đây là ngươi." Vẫn trầm mặc Augustine nói, "Ngươi muốn hướng về phía giáo đình cứu trợ cũng vô dụng, bởi vì bọn họ không cách nào cứu ngươi, chỉ biết tiêu diệt ngươi."

"Tiêu diệt..." Ánh mắt của Ân Vũ Dương phút chốc trợn to, thứ có sinh mệnh cuối cùng là sợ chết, là người hiên ngang lẫm liệt cùng tử vong tiếp xúc trong nháy mắt đó chỉ sợ cũng phải sợ hãi, huống chi một ấu tử tâm trí chưa trưởng thành, chần chừ ở trong bóng tối cùng ánh sáng như hắn vậy bắt đầu sợ hãi, bỗng nhiên quỳ rạp xuống bên chân Termeur.

"... Tôi không muốn đi chết, điện hạ!"

"Thế nhưng ngươi không phải là muốn khôi phục thành nhân loại sao?" Termeur không có hướng hắn nhìn.

"Tôi... Tôi rất thống khổ, bởi vì hầu tước Stephenson Wright nói cho tôi biết, kỳ ấu niên của tôi sẽ rất dài, dài đến tôi không thể chịu đựng được... Tôi chỉ là muốn nhìn ánh sáng mặt trời, tôi có thể chờ, đợi đến thành niên, cho nên thỉnh ngài không nên tống tôi đi chết, điện hạ... Cha!"

"Cha?" Termeur nhướng nhướng mày lông, có chút không vui quan sát hắn.

"Ngài sơ ủng cho, lẽ nào ngài không phải cha của tôi sao..."

"Cậu bé Trung Hoa, ta nghĩ ngươi lầm." Theodore mỉm cười cầm lấy tóc, "Tuy rằng tôi là tộc nhân của Weafer, nhưng khi ta còn ở trong lâu đài Gentle Skeleton, tôi nhưng chưa nghe nói qua anh họ điện hạ của ta có đứa nhỏ."

"Làm sao có thể..." Con ngươi của Ân Vũ Dương thoáng cái trống rỗng, ngã ngồi trên đất, "Là điện hạ cấp cho tôi sinh mệnh mới... Là điện hạ..."

"Ngươi làm sao sẽ cho là như vậy ni?" Termeur còn chưa luống cuống, "Tôi nhớ kỹ ở trong tòa thành của ta là Nam tước Shutman sơ ủng ngươi, ngươi lẽ nào ngay cả phụ thân của ngươi là ai cũng không nhớ rõ?"

"Không nên... Không nên..." Viền mắt của Ân Vũ Dương bắt đầu ướt át, hai tay ôm thật chặt vai, thân thể nho nhỏ run rẩy, "... Không nên... Không nên đem kiêu ngạo sau cùng của tôi cũng cướp đi... Không nên... tôi là con của thân vương... Là con của Huyết Đế... Không nên!"

"Ân Vũ Dương, huyết thống là không thể phủ nhận, nếu như ngươi cố ý muốn đem điện hạ Termeur ngươi tôn kính gọi thành cha, kia sẽ chỉ là đối với anh Termeur không tôn trọng." Tôi khuyên bảo, ngầm rất rõ ràng đây là đang lửa cháy đổ thêm dầu. Quả nhiên, căm hận của Ân Vũ Dương tích dằn xuống đáy lòng bắt đầu phát tiết.

"... Ngươi, đều là ngươi! Lăng. Weafer! Ngươi cướp đi tự do của tôi, trong sạch của tôi, tín ngưỡng của tôi, hết thảy đều là ngươi!"

"Vũ Dương Ân Dudley, ta không hy vọng tôi được nghe lại ngôn từ vũ nhục của ngươi với thân vương tộc ta cùng bạn đời của ta." Augustine nhăn lại mày lời lẽ nghiêm khắc nói.

"Thân vương... Bạn đời... Dựa vào cái gì hắn có thể dễ dàng mà chính mình tất cả!"

"Cậu bé Trung Hoa, ta khuyên ngươi vẫn là thu liễm chút, nơi này người nào đều không phải là người ngươi có thể chọc nổi." Theodore dùng ngón tay cuốn tóc của hắn, cười đến rất nguy hiểm.

"Quên đi, Augustine, Theo, dù sao thì ta nghe hắn nói những lời này cũng không phải một lần hai lần, hắn thậm chí còn nói qua ta là máu lai của giáo đình ni." Tôi bĩu môi nhún nhún vai, "Nói chung Ân Vũ Dương, hiện tại sẽ sẽ chờ câu trả lời của ngươi, có đi hay là không? Không đi mà nói thì ta tìm người khác, trong Huyết Giới so với ngươi thông minh mà có khả năng còn nhiều, ta chỉ là nhìn ở trên ngươi đã từng là đàn em của ta hảo tâm cho ngươi cơ hội lần nữa, nếu như chính ngươi buông tha, ta đây cũng..."

"Tôi đi!" Hắn cắn răng lau nước mắt, "Tôi sẽ để cho ngươi hối hận!"

"Ha ha, để cho tôi hối hận lời như vậy vẫn là giữ lại sau này hãy nói. Ngươi đã quyết định đi, như vậy vì lý do an toàn chúng tôi vẫn là lập một lời thề, miễn cho ngày sau nhiều chuyện." Tôi đứng lên, tay phải dán đến ngực, "Tôi Lăng Weafer hướng về phía chủ nhân Satan thề, phái Vũ Dương Ân Dudley đi đến nhân giới thu hoạch tình báo giáo đình xử trí hấp huyết quỷ cấp thấp, sau khi chuyện thành công khôi phục thân phận nhân loại cho hắn."

Tôi cười híp mắt thả tay xuống, nhìn hắn. Hắn quả nhiên không qua nổi khiêu khích của tôi, đồng dạng phát khởi thề, "Tôi Vũ Dương Ân Dudley lấy linh hồn phát thệ, đi trước nhân giới thu hoạch tình báo giáo đình xử trí hấp huyết quỷ cấp thấp, nếu có trái với điều ước, bị thiên lôi đánh."

Tôi nở nụ cười ra, "Cuối cùng câu kia cũng không cần, cái này không thích hợp huyết tộc chúng ta." Tôi nâng mắt lên hướng về phía Thụy ghé vào trên đầu tôi nhìn nhìn, nó lập tức gọi tới con dơi, "Đây con dơi này cho ngươi dùng để liên hệ, nhớ kỹ chớ có làm mất nga, bằng không sẽ không có người đón ngươi trở về."

Tôi ý đồ đưa tay vỗ vỗ hắn, mới vừa chạm được vai hắn liền bị hắn hất ra, không thể làm gì khác hơn là không thú vị mà trở lại trên ghế, tiếp tục ăn bánh nướng nhỏ. Ân Vũ Dương rời khỏi, trong phòng còn lại chúng tôi bốn người đại quý tộc, không hẹn mà cùng nhìn chăm chú một cái, sau đó lại không hẹn mà cùng lộ ra khuôn mặt tươi cười, mang theo vui vẻ tà ác.

Đúng vậy, đây chính là kế hoạch của chúng tôi, tôi biết loại người như Ân Vũ Dương vậy sẽ không dễ dàng như vậy mà đáp ứng đi chịu chết, cũng liệu đến Termeur không có khả năng hạ thấp tôn thân tự cấp hắn sơ ủng, cho nên ngay từ đầu tôi liền hướng Termeur ngả bài, hy vọng hắn phối hợp đem chuyện này tiết lộ cho Ân Vũ Dương, kích thích tâm tình của hắn, không nghĩ tới chính hắn cho chúng tôi một cơ hội. Tâm tình của hắn như sóng gió nổi lên quả nhiên đem tất cả sai đều đổ lên trên đầu tôi, như vậy hắn sẽ nghĩ làm sao trả thù tôi, mà bây giờ cung cấp cho hắn điều kiện tốt nhất đó là lấy nhiệm vụ chấp hành làm che giấu cùng giáo đình tiếp xúc, đem chuyện bên trong huyết tộc chúng tôi tiết lộ cho giáo đình. Đáng tiếc về chút thông minh nhỏ này của hắn sớm bị chúng tôi xem thấu, ở lúc ban nãy đưa tay tôi liền len lén ở trên người hắn bỏ thêm thuật rình coi. Loại pháp thuật này mặc dù có chỉ có thể đối với huyết tộc có hiệu quả hơn nữa khuyết điểm là rất dễ bị phát hiện, chẳng qua ấu tử như hắn vậy còn không có năng lực phát hiện, cho nên chúng tôi chỉ cần hắn giả dạng làm hấp huyết quỷ cấp thấp bị giáo đình chộp tới liền hoàn thành việc lớn*.

* đại công cáo thành Việc lớn đã thành; việc đã làm xong

EPOCH THREE

Evil's with the God

←Chương trước: Episode XXXVI: ENIGMATICNESS←

→Chương sau: Epidose XXXVIII: ELUSIVENESS→

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip