Episode XXXIII Excision (Cắt bỏ)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Episode XXXIII Excision (Cắt bỏ)

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Hơn hai mươi phút sau, người sở thực nghiệm đến. Bốn người áo khoác trắng ttrong phòng bị tôi và Augustine làm cho suy nhược thần kinh, chẳng qua cái Richard kia coi như không chịu thua kém, ở lúc người của sở thực nghiệm tới "ung dung" mà ra khỏi phòng, đem một lọ chất lỏng màu đỏ giao cho bọn hắn, chẳng qua vừa về tới trong phòng, hai chân hắn lập tức mềm nhũn dựa vào lưng cánh cửa trợt ngồi trên đất.

"... Ngươi, ngươi hài lòng chưa..." Ánh mắt của Richard nhìn bốn phía, tìm kiếm tôi không nhìn thấy, "Có thể... Có thể buông tha chúng tôi đi!"

"Buông tha các ngươi? Thế nhưng tôi nói rồi mấy anh trai á một người cũng trốn không thoát nga."

Tôi ngọt ngào nói, vung tay lên, không trung lại thêm ba hư không đầu người. Bốn cái hư không đầu người ở dưới thao túng của tôi phân biệt hướng về phía bốn người áo khoác trắng bay đi, xoay quanh ở bên cạnh họ. Sau đó đầu người há mồm, khóe miệng một đường kéo đến bên tai, khoang miệng sâu không thấy đáy nhất thời dọa ngất hai người áo khoác trắng.

"Chơi thật tốt, hì hì hi..."

"Ngươi... Ngươi không đi truy bọn họ sao...?" Richard ôm đầu, tránh né hư không xung quanh của tôi.

"Truy? Bọn họ trốn không thoát đâu, ai cũng trốn không thoát đâu nga."

Tôi cười, trôi nổi đến bên người Augustine, kéo kéo hắn, hắn hiểu ý nắm mặt của tôi hôn xuống, sau đó cầm lấy một máy thiết bị hướng cửa sổ thủy tinh ném đi, cửa sổ bể tan tành rồi trôi dạt đến bên ngoài, đi theo xe những người đó.

Bên trong người thấy cảnh này cho là tôi rốt cục rời khỏi, thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng tôi vẫn còn không có ý định cứ như vậy buông tha bọn họ. Phía sau vui cười, tôi và Thụy lại bắt đầu phá hư dụng cụ, thẳng đến khi bốn người đều mất đi tri giác, tôi mới lật bản đồ bên trong sở vừa mới cầm được, xuất phát hướng về phía phòng khác.

Cả đêm, tất cả phòng lớn nhỏ của sở thực nghiệm đều bị tôi từng cái ân cần thăm hỏi qua, cửa điện tử nghiêm mật cũng không chống đở nổi hư không của tôi, toàn bộ dụng cụ thí nghiệm khoa học nhìn không vừa mắt đều bị đập hư, toàn bộ chất lỏng màu đỏ sau khi đều bị tôi pha trộn vào thứ khác hắt ở trên tường trên mặt đất. Lúc chưa thỏa mãn vẫn phải rời đi đã là hơn hai giờ sáng, tôi ngáp một cái trên không trung nhìn toà nhà dưới chân, lúc này nó cuối cùng cũng trong ngoài nhất trí mà đổ nát.

Trở lại khách sạn Pháp, Augustine đã trở về, trên bàn để một xấp tài liệu, thoạt nhìn thu hoạch cũng không nhỏ. Tôi đem chồng văn kiện mình mang về để ở phía trên, cởi áo khoác dính mùi nước khử trùng, mặt nhăn mày cau, ném vào trong thùng rác.

"Thực sự là mùi vị làm người ta buồn nôn." Tôi chu mỏ, ngồi vào trong lòng Augustine.

"Nếu buồn nôn thì cứ cởi rồi ném hết đi." Augustine thả tư liệu trong tay xuống cười nói.

"Ý kiến hay." Tôi thay đổi một tư thế ngồi bắt đầu gỡ cúc áo áo sơmi, "Bên kia thế nào?"

"Tìm được rồi mười mấy nhân loại thực nghiệm, phân nửa đã biến hóa rồi tôi để cho Stephen mang về Huyết Giới, còn lại để cho chạy."

"Để cho chạy?" Tôi đem áo sơmi vò vò thành đoàn ném tới trong thùng rác, xoay người trần ghé vào trong lòng Augustine.

"Đúng, chẳng qua bỏ thêm chút ám chỉ." Hai tay của Augustine vói vào trong quần của tôi, rất nhanh mông, đùi, chân nhỏ một đường lộ ra, "Tin tưởng ngày mai Miriam Kerr sẽ có một ngày đặc sắc."

Augustine tôi cười nhìn văn kiện tư liệu trên bàn, tôi hiểu được ý tứ của hắn, chẳng qua một chút buồn ngủ làm cho tôi lười động, tiếp tục thuận theo mà hoàn toàn trần trụi ghé vào trên người Augustine tây trang quần tây. Hắn nhìn dáng vẻ nửa hí mắt của tôi, kéo ruy băng xanh biếc buộc trên tóc tôi ra, thắt ở trên cổ tôi, làm một nơ con bướm.

"Bảo bối, em ngày hôm nay thế nào như con mèo nhỏ lười chứ?"

"Ngô... Meo meo ——" tôi nháy mắt mấy cái, thẳng thắn học tiếng mèo kêu.

"Còn là con mèo nhỏ động dục." Hắn cười vỗ vỗ cái mông của tôi, "Đừng như thế liền ngủ, bảo bối, chúng ta còn có rất nhiều vận động trước khi ngủ còn không có làm đâu."

Ngày thứ hai chúng tôi đem những tư liệu kia sao chụp mấy phần, giấu tên gởi cho mấy nhà cơ quan tin tức, rất nhanh chuyện Miriam Kerr tiến hành thực nghiệm thân thể bị truyền thông cho hấp thụ ánh sáng, ở Châu Âu thậm chí toàn bộ nhân giới đều đưa tới oanh động. Sau khi trải qua chuyện ma quái một đêm tập thể các nghiên cứu viên của Miriam Kerr đều tập thể từ chức cùng nhóm người thực nghiệm trải qua Augustine ám chỉ mà đứng ra làm chứng càng làm cho cái sự kiện này càng thêm kinh người, rất nhanh cảnh sát liền tham gia điều tra.

"Nhân loại ngu xuẩn nên cần nhân loại đi đối phó."

"Những lời này thật kinh điển, Stephen." Tôi nằm ở trên giường ở nơi ở của hắn Pháp, một cánh tay duỗi thẳng ở trên giường cho Thụy chơi đùa, tay kia lật báo đọc, "Xem ra đích thật là cái Wallen kia làm, qua báo chí nói bắt người bị tình nghi McKinster, người này tựa hồ chính là thủ hạ của Wallen."

"Không sai, nhìn cái này, Lăng." Stephen chỉ chỉ màn ảnh máy vi tính, "Wallen đã bị từ bỏ chức vụ hồng y giáo chủ, hiện tại Lagrand nói sẽ thanh lý cục diện rối rắm của hắn, vãn hồi danh dự của giáo đình."

"Nga?" Tôi chống đỡ nửa người trên đem đầu tiến tới, "Stephen, loại trang web nội bộ này của giáo đình ngươi cũng lấy được?"

"Ha ha, đừng quên tôi hiện tại thế nhưng chính là cha xứ Wright."

"... Ngươi thật là một cha xứ xứng chức." Tôi nghiêm mặt cười khan vài tiếng, "Còn có cái tin tức thú vị gì?"

"Còn có liên quan tới chiến sĩ chính nghĩa siêu năng cứu vớt nhân loại."

"Ừ?" Tôi nghiêng đầu, "... Không biết là chỉ ba mươi huyết tộc kia của chúng ta đi."

"Đúng, chính là chúng ta. Đương nhiên đây không phải là trên trang web giáo đình, chẳng qua chỉ cần ở trên máy tìm tòi tùy tiện tra một cái liền có rất nhiều, nhìn." Stephen chỉ chỉ kết quả tìm tòi ra, "Lăng, kế hoạch của ngươi bước đầu tiên thành công, này ở hiện trường miêu tả của các tiểu thư tuổi còn trẻ thấy đã được thêm mắm thêm muối đến ba hoa chích choè, nói chúng ta nhóm thân sĩ ưu nhã này là thần phái tới tiêu diệt ác ma, cũng không thiếu người đã phải thề chết theo."

"Ha ha, nhân loại chính là như vậy, chỉ cần không nguy hiểm cho bản thân an toàn chính là chính nghĩa. Chúng ta thật là thần phái tới, chẳng qua là thần hắc ám phái tới mà thôi, hì hì." Tôi ngồi xuống, nhìn đồng hồ, "Augustine thế nào đi lâu như vậy còn chưa có trở lại? Không phải đi công tác thống kê một chút nhóm 'chiến sĩ chính nghĩa' này mấy ngày qua thu hoạch thôi sao."

"Đây chính là có mười tổ, ngươi lại không đi giúp hắn."

"Thế nhưng thời điểm hắn lên đường ta đều còn chưa tỉnh ngủ, dựa vào cái gì mỗi ngày buổi tối lượng vận động của Augustine đều lớn hơn ta, ngược lại là ta sẽ xương sống thắt lưng chân mềm?"

"Ha ha, đó là bởi vì..."

"Bảo bối, em dĩ nhiên buồn chán đến cùng người khác thảo luận vấn đề trên giường của chúng ta?" Augustine nói đến liền đến, người đang cách chỗ giường năm bước xuất hiện, tôi lập tức nhảy xuống giường nhào tới trong ngực hắn.

"Anh không ở em đương nhiên là rất buồn chán rồi." Tôi cười hì hì, điểm chân muốn hôn.

"Thành quả thế nào?" Stephen xoay cái ghế một vòng, hỏi.

"Tổng cộng tìm được mười chín hấp huyết quỷ cấp thấp, nhưng nhân loại bị cắn qua hẳn là xa xa không ngừng. Có mấy tổ có người gặp được đội tìm kiếm của giáo đình, bọn họ tựa hồ là dùng đồ vật chứa thánh lực đến dò xét, cho nên sẽ phải so với chúng ta tìm được càng nhiều."

"Không có ai lọt vào công kích của giáo đình đi?" Tôi hỏi.

"Có người cùng giáo đình phát sinh qua chút ma sát, chẳng qua sau khi người của giáo đình lý giải đến mục đích của chúng ta cũng không có áp dụng tiến thêm một bước hành động." Augustine nâng cằm suy nghĩ một hồi, "... ta cảm thấy đây rất có thể là cùng cái thánh điện kỵ sĩ bị em mị hoặc trước khi rời khỏi Huyết Giới kia có liên quan."

"Nhưng là bây giờ Wallen đã xuống đài, chúng ta cũng không có giá trị lợi dụng, nếu như Lagrand có chút đầu óc như vậy sẽ lập tức đối với chúng ta triển khai hành động đến vững chắc địa vị của hắn." Stephen mỉm cười, tựa hồ giống như sự tình tuyệt không nghiêm trọng, "Cho nên Lăng em tốt nhất..."

"Ông —— "

Đột nhiên xuất hiện một trận tiếng cắt đứt thính giác của tôi, giống như xuyên qua hai bên tai của tôi, nhưng mà vẫn chui vào ở chỗ sâu trong đầu óc của tôi, giống như đang gõ trái tim của tôi vậy.

"Thanh âm gì!" Tôi bưng cái lỗ tai, nhìn chung quanh, nhưng khi nhìn không được nguồn gốc phát sinh, cũng phân rõ không ra thanh âm đến tột cùng từ cái hướng nào tới.

Trước mặt Stephen kỳ quái nhìn tôi, tôi nhìn thấy cái miệng của hắn đang động, nhưng hầu như nghe không được thanh âm của hắn. Bên người Augustine lắc lắc tôi, ở bên tai tôi rống lớn một tiếng.

"Lăng!"

"Augustine các anh nghe không được sao?"

Augustine lắc đầu, đột nhiên nắm tay phải của tôi. Tôi mới phát hiện hồn tinh phía trên chiếc nhẫn, ánh sáng đoàn đen tối kia càng không ngừng đánh vòng mà xoay xoay, thật giống như lúc phát động kết giới vậy, thế nhưng đang thật tốt mà làm sao sẽ...

Tôi nhìn Augustine một chút, hắn tựa hồ muốn nói một cái từ gì, tôi nỗ lực nhìn khẩu hình của hắn, nhưng cái gì cũng đoán không được. Stephen cấp tốc quay lại trước máy vi tính, gõ vài cái bàn phím, sau đó hướng về phía tôi chỉ vào màn hình.

"Cộng hưởng?" Tôi nhìn từ đơn nhìn trên màn ảnh, "Hồn tinh phát sinh cộng hưởng, chẳng lẽ là...!"

EPOCH THREE

Evil's with the God

←Chương trước: Episode XXXII: EBULLIENCE←

→Chương sau: Epidose XXXIV: ELVES→

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip