_oOo_
Những âm thanh chát chúa và đổ vỡ vang lên không ngớt khi họ bắt đầu tiến đến gần ngôi nhà.
Biệt thự của Donquixote Doflamingo giờ trông như một cơn ác mộng chìm trong khoái lạc.
Những học sinh, sinh viên, hay cả những kẻ không biết từ đâu mò tới, đang khuấy động cả bầu không khí của bữa tiệc này. Những tiếng nhạc rền rĩ, đinh tai nhức óc như muốn chọc thủng màng nhĩ của Law, cũng không thể át đi tiếng chai lọ vỡ, tiếng cười nói, tiếng chửi bới của những tên não úng rượu bia.
- Eutass-ya!!! - cậu cố nói to, mong sẽ đủ để át đi những tạp âm xung quanh. - Tao thấy không...
...
Và cậu bỏ cuộc gần như ngay lập tức, khi nhìn thấy vẻ mặt phởn phơ của Kid.
- Bữa tiệc này được quá ấy chứ! - Kid lẩm bẩm, một nụ cười lớn hiện lên rõ ràng khi hắn tia thấy một đám say khớt đang đánh nhau. Vài tên lấy những chai bia đập vào đầu kẻ khác, tiếng nứt vỡ của thủy tinh trộn lẫn với tiếng thét gào thất thanh đối với tên tóc đỏ là một mớ hỗn độn hoàn hảo, một màn kịch hấp dẫn của những kẻ điên loạn.
CP9 đã nuôi dạy hắn cách để yêu những cảnh máu me từ nhỏ.
- Huh?! - một tên trong đám đó bỗng ngẩng mặt lên, nhìn thấy Kid đang nhìn về phía đó mà cười, gã rời khỏi cuộc ẩu đả và chĩa chai bia thủy tinh vỡ đáy đang cầm trên tay về phía Kid, miệng lèm bèm:- Thằng chó kia!! Mày *hức* cười cái đéo gì?!
Gã lê bước đến gần Kid, kè kè chai thủy tinh vào cổ người trước mặt, nói qua tiếng nấc của cồn:- Mày chết rồi con...BỐP!!!...Và với ánh mắt của hắn khi ngoái lại nhìn cậu...
Cậu sợ cái nụ cười nhuốm màu máu đó...
Vụt!!!
Những bước chạy của bản thân nhanh chóng đưa Law ra khỏi cái sự ghê tởm trước mặt, thấy như mọi cảm giác dâng trào mãnh liệt bỗng chốc hóa thành hư vô.
Cậu không ngừng rủa thầm bản thân, tự trách vì sao ngay từ ban đầu đã bị vướng phải mớ hỗn độn này. Một hai vụ đánh đấm của những tên say xỉn thì không sao, đằng này, hắn đã giết người, ngay trước mặt cậu. Các người thật chẳng hơn gì nhau...Cậu rủa thầm, trong đầu bất chợt dấy lên những kí ức khủng khiếp. Những mảnh phim rời rạc mà cậu đã cố quên từ năm cậu 13 tuổi. Khi mọi thứ xung quanh con mắt của thiếu niên ấy bỗng chốc nhuốm màu máu...Law bụm miệng lại, bất lực, cả người khuỵu xuống nền đất, nôn ra khi những ý nghĩ kinh tởm kia bắt đầu quay trở lại và đầy ám ảnh. Cậu thu người lại, hai tay quàng qua ôm chặt lấy đầu gối, mặc cho phổi đang cần chỗ trống để có thể hô hấp. Quãng đường cậu vừa chạy chưa được xa, nhưng lồng ngực cậu đã không còn tí oxi nào. Cảm giác còn khó chịu hơn cả cái lúc mà cậu bị tên tóc đỏ hành xác. Ước chi lúc đó, cậu chết luôn rồi thì mọi thứ chắc đã tốt hơn...
- Cứu... tôi...
Một bàn tay dài vươn về phía khuôn mặt cậu, tưởng như suýt chạm được vào má người con trai tóc đen bằng những ngón tay dính máu ấy. Cả thân thể của nạn nhân đổ gục xuống đúng lúc cậu nhận ra được sự khác lạ trong không khí. Đâu đâu cũng có mùi máu. Mùi máu và mùi xú uế bốc lên nồng nặc trong con ngõ vắng, cộng với những âm thanh sợ hãi, chết chóc như ngấm dần vào sống lưng Law khiến toàn thân cậu tê dại.Đang có một vụ thảm sát diễn ra ở đây.Ngay trong con ngõ nhỏ này.Trước mặt cậu!Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip