Chiều tà, hai thiếu niên gần như trắng tay ngồi trong tiệm bánh ngọt hôm trước. Tất nhiên là cả hai đều đã thay đồ phù hợp. James quần jean xanh phối áo thun cam đỏ. Anh tuấn ngời ngời, nổi bật trong quán. Ai nhìn lướt qua cũng quay lại nhìn thêm một cái nữa. Nhìn mỹ nam rửa mắt. Cũng không phải ngày nào cũng gặp được mỹ nhân.
Bên cạnh anh, Severus mặc áo sơ mi đen với quần jean đen, cả người nhàn nhã ăn bánh ngọt. Có vẻ là khá ngon miệng nên tâm trạng của cậu rất tốt. Cũng không có âm trầm như thường ngày. Ngược lại có sự hưng phấn nhàn nhạt của trẻ con cộng với sự chín chắn vốn có. Một tổ hợp mâu thuẫn trông mà buồn cười. Rõ ràng Sev thích ăn bánh ngọt nha. Nhưng bánh ở đây khá ngon, ngọt mà không ngấy. So với tiệm Bá tước Mật đúng là đẳng cấp khác.
- Sev! Cậu thích ăn bánh ngọt hả?- James cười trêu đùa.
- Không hẳn. Nhưng ở đây ngon. Với lại cũng ít ăn. Đi một mình thì không thích hợp.- Câu trả lời ngoài dự đoán. Rất thành thật. Tâm trạng Severus hẳn đang rất rất tốt.
- A!- James kêu khẽ, anh lỡ lời rồi - Có gì sau này muốn đi thì rủ tôi đi. Tôi rảnh rất nhiều. Nhớ báo trước để sắp xếp.- Anh cười cười.
- Cảm ơn.- Severus có chút không quen.
- Không có gì. Chúng ta là bạn bè mà. Nói mới nhớ tôi còn phải gửi thư cho đám bạn nữa. Cậu đợi ở đây một tí nha?- Nói rồi anh bước đi đẩy cửa ra ngoài. Câu hỏi cũng không cần trả lời. Cả hai cũng đều tự hiểu.
Severus im lặng nhìn ra ngoài cửa kính thấy James biến mất trong một con hẻm nhỏ. Nhiều khi cậu thắc mắc cậu có phải đang nằm mơ không. Nếu thật là mơ thì đây là ước mộng hay ác mộng.
Cậu không tin James có thể thay đổi nhanh đến thế. Sự thay đổi đột ngột làm Severus hoang mang. Cậu không muốn phụ thuộc vào người khác dù chỉ một chút. Cái cảm giác không vững ấy khiến cậu lo sợ. Dù sao thì James tuỳ thời đều có thể đổi lại như trước. Nhưng nếu cứ như bây giờ thì xem như cậu với anh không ai nợ ai. Severus cũng không định tin tưởng James hoàn toàn. Nhưng cậu cần mạnh hơn. Vậy nên có thể coi như cậu hợp tác với James nhỉ?
Tình yêu rốt cuộc là như thế nào? Có phải như mẹ cậu đối với cha cậu không? Hy sinh ư? Hay như cha cậu từng đối với mẹ cậu? Luôn bên cạnh sao? Thật khó hiểu. Severus chỉ biết một điều là tình yêu đem lại cho người ta ấm áp. Có lẽ nó là cần thiết? Nhưng tình yêu của mẹ cậu thật đau. Vậy là nó không cần thiết?
Severus mong ước được như ông bà Potter. Một gia đình ấm áp, hạnh phúc. Khoé miệng khẽ nhếch lên một nụ cười mỉa mai nhưng không có một chút cay độc thường ngày. Không ngờ cậu cũng thích ấm áp đến vậy?
Mà cũng đúng thôi. Những thứ không có thì mong ước, thứ sẵn có thì không biết quý trọng.
Cậu từng có một gia đình như vậy. Cũng từng là một đứa bé vô tư vô lo, quậy phá nghịch ngợm trong âm thầm. Cậu từng rất hay trêu chọc người khác một cách tinh nghịch. Đây là sự thật mà dù có cậu có thề với Merlin thì cũng chẳng có ai tin. Bất quá, bây giờ cũng tốt chán. Có ăn, có ngủ, có việc làm bản thân bận rộn, có thể nghỉ ngơi như hiện tại. Còn tốt lắm!
Nghĩ đi nghĩ lại, rời khỏi Hogwarts, cậu lo lắng cho Lily. Cô là người cậu yêu hơn cả tính mạng. Nhưng cậu cũng không biết đây có phải là cái tình yêu giống ông bà Potter hay không? Cậu chỉ biết bản thân muốn bảo vệ cô một đời vô lo. Để có vẫn có thể tươi cười vô ưu như nắng mai. Phải, cô là tia sáng duy nhất trong cuộc sống của cậu vậy nên cậu muốn bảo vệ Lily. Vì thế, cậu phải mạnh hơn.
Suy tư một lúc lâu sau, Severus tỉnh lại nhìn bên cạnh thì James đã về từ lúc nào. Anh nhìn bên ngoài cửa sổ, cả người lười biếng dựa vào lưng ghế ngắm nhìn cảnh vật. Tuy vậy James vẫn luôn tràn đầy sức sống, ánh mắt vẫn luôn lấp lánh ánh sáng. Anh ta hầu như trái ngược hẳn cậu.
- Suy nghĩ gì thế? - James quay lại cười hì hì hỏi.
Đây là tò mò, Griffindor luôn có còn Slytherin thì coi đó là vô ý tứ. Nhưng anh là Griffindor. Tại sao phải thay đổi chứ? Không muốn trả lời thì khỏi. Chỉ là anh muốn hỏi thôi.
- Rất nhiều chuyện... Rốt cuộc thì anh muốn gì James?- Severus biết rõ bản thân không thể đi đường vòng với con sư tử Griffindor này được.
- Muốn cậu làm đồng minh của tôi. Nhưng tôi không thích sự hợp tác dựa trên lợi ích. Đến vì cái gì thì cũng đi vì cái đấy. Quá mức mong manh. Vì vậy, tôi muốn làm bạn với cậu. Một người bạn thực sự...
James tạm dừng đôi chút, hít một hơi thật sau, chuẩn bị công tác tinh thần rồi nói tiếp:
- Nghe cho kĩ tôi chỉ nói một lần thôi... Chuyện trước kia, tôi làm sai, tôi xin lỗi cậu.- Nói rồi anh cúi đầu một chút rồi nhanh chóng ngẩn đầu lên.
Severus trừng to mắt. Cậu tuy biết James thay đổi nhưng không nghĩ là tới mức này. Tuy xin lỗi không có chút thành khẩn nào nhưng dù sao cũng là từ trong tâm phát ra. Cậu thật sự rất bất ngờ. Cũng đã muốn tha thứ cho James rồi. Những gì anh làm trong một tháng qua cậu cũng không phải không thấy. Tuy rằng mục đích quá mức trần trụi, hành động quá mức vụng về nhưng đều đặt một chút tâm tư ở trong. Severus là cái loại người khó xử nhất khi người ta đối tốt với mình.
- Được rồi. Coi như là hoà đi. Anh cũng không phải không bị tôi chỉnh.- Severus cười trêu chọc. Là một nụ cười thật sự không chứa một chút ác ý. Tôi sẽ thử tin anh một lần.
- Nhưng cậu bị chỉnh nhiều hơn.- Anh cũng cười đáp lễ. Không bằng tôi nha.
-Hừ! Ỷ đống hiếp ít có gì đáng tự hào?- Ý cười vẫn động lại trên khoé môi mãi không tan.
- Không từ thủ đoạn để chiến thắng không phải là điều mà Slytherin giỏi nhất sao?- James tấn công.
- Nhưng anh là Griffindor. Muốn chuyển nhà rồi sao?- Severus vẫn không để mình rơi vào thế yếu đáp lễ.
....
Một cuộc tranh cãi vui vẻ kéo dài. Bên ngoài cửa kính là ánh chiều tà màu đỏ tươi đang buông xuống.
Hết chương 20.
~~~~~~~~~~~~~~
Lặn lâu quá. Xin lỗi mọi người phải chờ đợi.
À còn có t ko có set private đâu. Ko cần follow để đọc truyện.
Coi như tôi chúc Tết sớm nha.
Chúc mọi người năm mới hạnh phúc.
Bye bye. See you later.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip