Đã gần 12 giờ đêm rồi. JungKook vẫn chưa ngủ, cậu vẫn hay thức khuya kiểu vậy, có hôm chơi game, có hôm đọc sách. Có tiêng chuông điện thoại. Giờ này mà ai còn gọi nhỉ? Ô là anh Jin. Sao anh ấy lại gọi muộn thế?
-Alo, em đây. Có chuyện gì thế anh?
-Em chưa ngủ à, mở cửa cho anh với.
-Hả???
JungKook đi ra khỏi phòng và mở cửa. Muộn thế này rồi anh ấy còn đến? Hay anh ấy xảy ra chuyện gì sao? Cậu bất giác lo lắng, nhanh chóng ra mở cửa. Là anh thật. Điệu bộ của anh hơi lạ. Chiếc áo sơ mi buông thõng tay áo với hàng cúc cài hờ hững. Và cả ánh mắt với nụ cười hơi mơ màng lờ đờ của anh nữa. Anh giơ tay lên:
-Chào.
Người anh lảo đảo, JungKook phải đỡ vội lấy anh, đóng cửa lại rồi đặt anh nằm xuống ghế sofa.
-Trời, anh đang say đấy à? Để em đi lấy nước.
-Không cần.
JungKook chưa kịp đi thì Jin đã nằm lấy cổ tay cậu và kéo cậu xuống nằm trên người anh, ôm chặt eo cậu.
-Sao lại uống nhiều thế cơ chứ?
-Vì anh nhớ em.
-.....
JungKook ngơ ngác nhìn anh. Tay anh rời khỏi vòng eo cậu mà ôm lấy hai má , nhìn vào mắt cậu. Cái ánh mắt lơ đãng của người say đầy quyến rũ.
-JungKook này.
-Dạ.... - JungKook đối mặt với anh ở cự li gần thế này rất đỏ mặt, cả người cậu khôngg bị anh giữ nhưng gần như bất động, cứ đỏ mặt rồi lắp bắp như vậy.
-Anh yêu em.
JungKook còn chưa kịp phản ứng với lời bày tỏ thì anh đã đặt bàn tay sau đầu cậu, kéo cậu lại gần hơn nữa và trao một nụ hôn nồng nhiệt. JungKook thì tròn mắt không thể phản ứng gì cả nhưng không kịp nữa vì lưỡi và tâm trí của cậu đã bị anh cuốn chặt lấy rồi. Nụ hôn có vị ngọt ngào của nho lại có vị chan chát của rượu . Cậu bị anh hút hồn hoàn toàn rồi, đành nhắm mắt tận hưởng thôi. Nụ hôn thật sâu và nồng nhiệt và chỉ dừng lại khi cả hai đã không còn đủ không khí để thở nữa. Hai kẻ say tình cứ thế say giấc nồng trongg vòng tay ấm áp của nhau trên chiếc ghế sofa chật hẹp.
-Anh mỏi lắm đúng không? Em đã nằm trên người anh cả đêm rồi.
-Không, chẳng mỏi chút nào.
-Dậy thôi, mình còn phải đi làm nữa.
-Còn gì nữa không?
-Còn. Em yêu anh.
Anh cười, khẽ hôn lên trán cậu, rồi lại vòng tay xiết cậu chặt hơn chút nữa. JungKook cười hạnh phúc, vùi đầu vào cổ anh, cậu thật sự chẳng muốn đi làm nữa.
-Hôm này là ngày đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip