- Về rồi à?? - Khải hỏi- Ờ, hôm nay học nhiều muốn xỉu luôn, đói quá - nó lết vào ghế ngồi- Đói hông?? - cậu hỏi- Tất nhiên rồi - nó trả lời như đó là sự thật hiển nhiên - Đói thì ra mua đồ ăn về ăn đi, sẵn mua cho tụi này luôn - cậu bảo- Trời, mắc cười quá vậy, sao không gọi người ta giao, bóc lột sức lao động tôi à - nó phản ứng mạnh- Tôi thích cậu đi mua hơn được hông?? - cậu lạnh lùng hỏi nó- Được, được không chịu chắc làm phiền tôi đến mai quá - nó nói xong cũng lảng vảng đi ra ngoài
~~~~~~Đồ ăn về- Về rồi, về rồi đây - trên tay nó cầm đầy đồ ăn - Woa, thơm quá đi, món gì vậy?? - Nguyên nhảy vọt lên- Cơm hộp - nó thản nhiên - Hở, cơm hộp à?? - niềm vui và hi vọng của Nguyên đã bị nó dập tắt- Có gì ăn nấy, không ăn tôi ăn à?? - nó hù dọa - Ăn chứ - Nguyên vội trả lời . Nó để đồ ăn lên bàn, bày ra ,cả đám nhào vào - Cũng không đến nỗi , ngon hơn đồ ăn cậu nấu nhiều - cậu chế giễu nó- Chuyện lâu rồi nhắc lại làm gì - nó ngượng chín mặt- Lâu rồi mà tôi còn nhớ mãi nè - cậu vừa ăn vừa nói- Tốt nhất nên quên đi nha - nó gắp rau xanh bên phần của mình bỏ qua phần của cậu- Gì vậy?? - cậu ngạc nhiên - Ăn rau nhiều lên cho mặt tươi tắn, bớt dô duyên lại - nó chửi xéo- Chứ không phải cậu không biết ăn à?? - cậu vừa dồn trong miệng một đống rau vừa nói- Ây ghê quá đi à - Nguyên lấy phần đồ ăn của mình dời qua chỗ khác- Nuốt vào đi nhá - Khải cũng tránh xa cậu- Tôi cũng không ngoại lệ - nó xách phần đồ ăn nó đi- Ê có gì mà sợ dữ vậy, tôi lịch sự lắm đừng lo - cậu níu kéo - Đừng nói nữa lo ăn đi ông tướng - Khải nhắc nhở. Buổi trưa họ ngồi ăn cùng nhau rất vui vẻ. Chiều tối, nó thì phải giải quyết một sấp bài tập trong khi các cậu lại nằm trong phòng rảnh rỗi - Ê tôi thấy càng ngày Hiểu Nhiên càng tốt nhỡ , tính cách thay đổi rất nhiều - Nguyên ngồi chẳng biết làm gì, nói chơi cho vui- Ờ, Anh cũng thấy vậy, Hiểu Nhiên nay đã giống con gái hơn rồi - Khải mỉm cười - Thôi đi, cậu ấy vẫn là cậu ấy vẫn xấu tính, xấu xa thôi - cậu cảm nhận hai người này đang có ý đồ liền nói gỡ lại, thế mà nó vừa ra khỏi phòng không may đã nghe thấy- Ê không có mặt tôi liền nói xấu à?? Ai xấu xa xấu xí hả?? - nó xông vào phòng hỏi tội- Chấp nhận sự thật đi - cậu nói- Có bao giờ cậu nghĩ tôi là người tốt không hả, cứ nói xấu tôi quài thế - một chân nó dưới đất một chân gác lên giường- Hình như cũng hổng nữ tính lắm- Khải cười miễn cưỡng- Không phải bài nhiều lắm sao, còn ở đây nữa là làm không kịp đâu đấy - cậu cố xua nó về để nó bớt lảm nhảm - Không vì đống bài tập thì cậu nhừ đòn nhá - nó hù dọa cậu xong rồi phóng về phòng- Cậu ấy đi lại như njnja ấy nhỉ?? - Nguyên trơ mắt nhìn - Bởi vậy, cậu ấy chẳng tốt lành gì đâu đừng khen nữa- cậu coi như đã phá vỡ hình tượng nó trong lòng hai người kia rồi~~~~~Ủng Hộ Mình Chap Sau Nha~~~~~