Hon Nhan Khong Hanh Phuc Chuong 56 57 Mang Em Ve Nha Di

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Sở Ca nhìn Lãnh Hi Trạch, muốn từ trên người anh đọc lên một chút tin tức. Thế nhưng là sắc mặt của anh từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, căn bản nhìn không ra có cái gì sơ hở.

Đang nghĩ ngợi, Diệp Phi hướng phía bọn họ đi tới.

" Anh đi lái xe tới đây, chúng ta đi thôi? " Diệp Phi nhìn Sở Ca cười cười.

" Được ". Sở Ca máy móc gật gật đầu.

" Tốt, chúng ta chờ lái xe tới, các người đi trước đi! "  Lý Điệp hướng bọn họ phất phất tay.

Hai người hướng bọn họ nói lời từ biệt , Diệp Phi liền nắm bả vai Sở Ca đi đến xe của hắn.

" Hai người bọn họ thật đúng là rất xứng đôi, anh nói đúng không, Hi Trạch? " Nhìn thấy bóng lưng hai người thân mật ,Lý Điệp lúc này mới quay đầu, lại đón nhận con ngươi băng lãnh của Lãnh Hi Trạch.

" Làm sao không nói với tôi còn mang cô ấy tới? " Lãnh Hi Trạch hoàn toàn một bộ khẩu khíchất vấn .

" Em cảm thấy Mạc tiểu thư đã cứu anh, cho nên phải thật tốt cảm ơn cô ấy một chút , hôm nay thấy cô ấy, cho nên thuận tiện liền mời cô ấy cùng nhau ăn cơm , anh tức giận? " Lý Điệp quan sát đến nét mặt của anh biến hóa.

" Em đến công ty đi tìm cô ấy?" Lãnh Hi Trạch nhíu mày.

" Em nghe nói Mạc tiểu thư không để ý nguy hiểm bản thân cứu được anh, cho nên em nghĩ cố ý đi cảm ơn cô ấy một chút a!" Lý Điệp tận lực biểu hiện ra mình thực vì anh suy nghĩ một mặt.

" Tôi đã nói qua,  không được tìm tới Sở Ca, trước khi ly hôn , cô không thể đến công ty, cô đem lời tôi nói như gió thoảng bên tai có phải hay không! "Lãnh Hi Trạch thái độ đối với cô ta chưa bao giờ như hôm nay như thế băng lãnh.

" Em hôm nay đi cũng là có nguyên nhân đặc biệt a, anh đừng giận em có được hay không? " Thấy anh nổi giận, Lý Điệp vội vàng xin lỗi.

" Đừng tưởng rằng trong lòng cô đang suy nghĩ gì tôi sẽ không rõ ràng, tôi hi vọng lần sau sẽ không lại phát sinh những chuyện tương tự! " Lãnh Hi Trạch thái độ băng lãnh, " Còn có, tôi nhắc lại , cô không nên hơi một tí liền đối ngoại công khai quan hệ chúng ta, lần sau lại bị tôi nghe được, cô biết tính tình của tôi mà! "

" Lúc này, lái xe cũng đem xe tới đây.

Vừa dừng hẳn, lái xe liền tranh thủ thời gian xuống xe, đem cửa xe vì Lãnh Hi Trạch mở ra.

 Lãnh Hi Trạch mặt âm trầm, liền nhìn đều không tiếp tục nhìn Lý Điệp một chút liền ngồi vào trong xe.

Trên đường đi,  ánh mắt Lãnh Hi Trạch một mực nhìn về phía ngoài cửa sổ, đưa tay, anh sờ lên môi bị Sở Ca cắn nát , sắc mặt càng u ám.

 Lý Điệp nhìn thấy Lãnh Hi Trạch không nói một câu, biết lần này là thật chọc tới anh, trước kia cho tới bây giờ không thấy anh phát hỏa lớn đến vậy, cho nên cũng hù dọa, chỉ có thể lẳng lặng mà ngồi bên cạnh anh.

Kỳ thật hôm nay cô ta để Sở Ca cùng một chỗ dùng cơm, có hai mục đích, thứ nhất cô ta là muốn nhìn một chút Lãnh Hi Trạch đối với cô gái giống vợ trước này đến cùng có phản ứng gì ; Thứ hai là nếu như anh không có phản ứng đặc biệt gì, cũng có thể để Lãnh Hi Trạch biết Lý Điệp cô là một người hiền lành, phụ nữ rộng lượng.

Lần này về nước, cô liền cảm giác  thái độ Lãnh Hi Trạch đối với cô ta trở nên lãnh đạm rất nhiều, cô ta cũng ở trong lòng hoài nghi có phải là anh thích những nữ nhân khác hay không.

Mạc Ly, nữ nhân này chẳng lẽ chính là nguyên nhân Lãnh Hi Trạch  hôm nay biểu hiện khác thường  sao? Nhìn thấy bên mặt Lãnh Hi Trạch  u ám , Lý Điệp ở trong lòng nghĩ đến.

Bất quá hôm nay cũng coi như có ngoài ý muốn thu hoạch, biết Mạc Ly có vị hôn phu rất yêu cô , xem ra cô ta phải hảo hảo lợi dụng vị hôn phu này của cô mới được!

********

" Thân thể của em một mực phát run, xảy ra chuyện gì?"  Sau khi đợi đến cùng hai người kia tạm biệt , Diệp Phi vội vàng hướng Sở Ca hỏi.

Vừa mới ở phòng ăn hắn ôm vai của cô liền đã phát hiện, chỉ là trở ngại có người ngoài , hắn không tiện hỏi nhiều. Hắn hiểu rất rõ Sở Ca, nếu như không phải phát sinh chuyện rất nghiêm trọng, cô là sẽ không biểu hiện khác thường như vậy.

" Diệp Phi! " Sở Ca đưa tay giữ chặt tay áo đồ vét của hắn,"  Mang em về nhà đi! Em muốn đi xem ông nội của em! "

Sở Ca con mắt ửng đỏ, nhìn đau khổ động lòng người.

Chương 57 : 

Diệp Phi đau lòng đem cô ôm vào trong ngực, nhẹ gật đầu. Mặc dù hắn biết cô có tâm sự, nhưng là nếu như cô không nói, hắn tuyệt sẽ không hỏi nhiều.

Ngày thứ hai, Lãnh Hi Trạch lại lấy cớ xem xét tình hình làm việc của mỗi khâu để đến bộ phận thiết kế.

Anh quét mắt toàn bộ văn phòng một vòng, lại phát hiện vị trí Sở Ca trống không.

" Người của thiết kế bộ tất cả đến đông đủ chưa? " Lãnh Hi Trạch hướng bên cạnh Trương Lệ hỏi.

" Đúng vậy, đều đến đông đủ ". Trương Lệ trả lời.

" Bà xác định đều đến đông đủ? " Lãnh Hi Trạch  thanh âm lộ ra một tia nghiêm túc.

" A, đúng, tôi suýt nữa quên mất, buổi sáng hôm nay Mạc Ly gọi điện thoại tới xin nghỉ, ngoại trừ cô ấy , tất cả mọi người đều ở đây ".Trương Lệ lúc này mới nghĩ tới.

" Cô ta xin nghỉ? Nguyên nhân gì? " Nghe được Sở Ca xin nghỉ,  trong lòng Lãnh Hi Trạch bỗng nhiên cảm giác có chút khoảng không.

" Nói là ngày giỗ của cô ấy, phải về nông thôn một chuyến ". Trương Lệ trả lời.

" Tiếp tục công việc ". Nghe xong ,   Lãnh Hi Trạch nói chỉ một câu như vậy, liền đi ra bộ phận thiết kế.

Mạc Ly, còn dám không thừa nhận cô chính là Sở Ca!

Đi ra bộ phận thiết kế, Lãnh Hi Trạch đem nắm đấm xiết chặt.

Sau khi liên lạc với thư ký để cô đem tất cả hành trình của anh đều hủy bỏ , Lãnh Hi Trạch liền lái xe hướng thông hướng vùng ngoại thành lái đi.

Không phải không thừa nhận mình là Sở Ca sao, đến nơi đó, xem cô còn có gì để nói!

Nghĩ như vậy, Lãnh Hi Trạch gia tăng chân ga.

" Có mệt hay không a? " Chạy xe hơn một giờ, Diệp Phi nghiêng đầu, nhìn về phía ngồi ở vị trí kế bên tài xế vị trí Sở Ca.

" Anh mệt không? " Sở Ca hỏi lại.

" Không mệt a! Làm sao hỏi như vậy? "Diệp Phi cười cười.

" Anh lần nào lái xe đều không nói mệt mỏi, em ngồi xe còn không biết xấu hổ nói mệt mỏi sao? " Sở Ca khó được mang theo một tia nghịch ngợm cười nhìn lấy hắn.

" Phốc!  " Diệp Phi cưng chiều vuốt vuốt mái tóc của cô.

Xe tiếp tục chạy đến vùng nông thôn Sở Ca sinh sống hơn mười năm .

Không khí nơi này rất tươi mát, phóng tầm mắt nhìn tới đều là cảnh sắcxanh biếc .

" Quê hương của em thật đẹp! " Diệp Phi đi xuống xe, không khỏi cảm thán nói.

" Đúng vậy a! Em từ trước tới nay chưa từng gặp qua địa phương nào khác xinh đẹp hơn nơi này của chúng ta đâu! " Sở Ca nở nụ cười , dùng sức hít thở  không khí quê hương.

Một loại cảm giác quen thuộc đã lâu đập vào mặt.

Sở Ca khép hờ lấy hai mắt, đứng bình tĩnh trong gió. Gió nhẹ phất qua, đem mái tóc cô thổi lên, váy cũng theo gió nhẹ nhàng lướt.

 Sở Ca như vậy lại đẹp đến mức không tưởng nổi. Diệp Phi thấy có chút ngây dại.

Không đúng lúc, điện thoại di động Diệp Phi trong túi vào lúc này vang lên.

" Ai lúc này gọi tới chứ? " Diệp Phi không quá vui lòng nhận điện thoại.

Thời điểm nghe, Diệp Phi biểu lộ càng ngày càng nghiêm túc.

" Ai gọi tới vậy ? :Nhìn Diệp Phi cúp điện thoại, Sở Ca hỏi.

" Trong công ty gọi tới, không có gì chuyện gấp gáp ". Diệp Phi nói, đưa điện thoại di động bỏ vào trong túi.

" Không có gì chuyện gấp gáp anh còn như thế vẻ mặt nghiêm túc sao? " Sở Ca vẫn là như vậy cười, " Anh về công ty trước đi xử lý đi, em biết nếu không phải đụng phải chuyện khó giải quyết , anh sẽ không có vẻ mặt như thế ".

" Thật không có chuyện gì! Thật! " Diệp Phi xem thường.

" Diệp Phi, công chuyện của công ty quan trọng, anh mau trở về đi thôi! "Sở Ca tiếp tục khuyên hắn.

Diệp Phi đi tới, kéo tay của cô: " Với anh  mà nói, em mới là quan trọng nhất! "

Nghe được lời hắn nói, Sở Ca đáy lòng có một dòng nước ấm trào lên.

" Em biết trong lòng của anh có em là được rồi. Em là đại nhân, chẳng lẽ còn muốn anh bảo hộ không thành? Yên tâm đi, em bái tế ông nội xong , buổi chiều liền trở về ". Sở Ca về nắm chặt tay của hắn, muốn để hắn yên tâm.

"Chuyện trong công ty  chờ anh trở về lại xử lý cũng có thể ". Diệp Phi còn rất cố chấp kiên trì.

" Anh nếu là lại kiên trì, em cần phải tức giận a! " Sở Ca làm bộ tức giận . Cô không muốn trở thành gánh nặng của bất luận người nào .

" Nhưng......" Nghe được cô nói như vậy, Diệp Phi bắt đầu do dự.

" Được được, em thật không có chuyện gì , anh mau trở về đi thôi! " Sở Ca đem hắn đẩy lên xe.

" Vậy anh về trước , tận lực nhanh lên đem sự tình xử lý tốt, sau đó buổi chiều liền đến đón em, nếu như thời gian chậm, anh sẽ kêu lái xe tới đón em. Hôm nay chậm chút thời điểm nghe nói có mưa to, em phải tự lo một chút đấy ! " Diệp Phi còn đang không ngừng mà căn dặn cô.

" Được được,  có đôi khi em thật hoài nghi anh có phải hay không Đường Tăng chuyển thế, em đều biết, anh mau trở về đi thôi! " Sở Ca hướng hắn phất phất tay.

" Vậy anh trở về? " Diệp Phi không yên tâm đem cửa xe đóng lại.

Nhìn thấy cô ngoài cửa sổ hướng mình phất tay, Diệp Phi do dự vẫn là đem xe quay đầu lại, sau đó lui khi đến mặt đường thì lái đi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip