Hon Nhan Khong Hanh Phuc Chuong 16 Kem Chut Nua Lo Mieng Noi Ra

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
  Sở Ca ngẩn người, nửa ngày không có kịp phản ứng. 

-" Mạc tiểu thư? "Lý Vi quay đầu lại, gặp Sở Ca còn đứng ở nguyên xuất thần, thế là hảo tâm kêu cô một tiếng.

-" Ân ". Sở Ca lấy lại tinh thần, đi theo cô đi vào văn phòng.

-" Tổng giám đốc, Mạc tiểu thư tới ". Lý Vi gật đầu, đối với Lãnh Hi Trạch đang cúi đầu xem văn kiện nói.

-" Được ".Lãnh Hi Trạch ngay cả đầu đều không có nhấc một chút.

Nhìn thấy Lý Vi kéo cửa lên đi ra, Sở Ca cưỡng chế trong lòng khẩn trương, ra vẻ trấn định đi đến  trước bàn làm việcLãnh Hi Trạch : "Tổng giám đốc, nghe nói ngài tìm tôi ? "

-" Mạc tiểu thư, vừa tới nơi này, đã quen thuộc chưa? " Văn kiện trong tay Lãnh Hi Trạchkhép lại, đem thân thể dựa đến trên ghế dựa, nhìn cô hỏi.

-" Còn tốt, tạ ơn tổng giám đốc quan tâm! "Thì ra là nói chuyện này! Nghe được Lãnh Hi Trạch nói như vậy, Sở Ca cuối cùng là nhẹ nhàng thở ra.

-" Em thật giống như nhìn thấy tôi rất khẩn trương? " Lãnh Hi Trạchcó chút hăng hái đánh giá cô.

-" Tôi nghĩ, bất kỳ một viên chức nhỏ nào bước vào công ty , không biết nguyên do bị gọi vào văn phòngtổng giám đốc , hẳn là đều sẽ hoặc nhiều hoặc ít cảm thấy khẩn trương ? "Sở Ca trả lời.

Rất tốt!

Nghe được câu trả lời của cô,  trên mặt Lãnh Hi Trạchhiện ra một vòng ý cười bí hiểm.

-" Xin hỏi tổng giám đốc, ngài còn có chuyện gì khác không? "Sở Ca không muốn đợi ở chỗ này nữa, thế là khách khí hỏi.

-" Làm sao, em cứ như vậy không muốn đợi ở chỗ này?" Lãnh Hi Trạch cố ý nói như vậy.

-" Anh bây giờ mới phát hiện sao! "Sở Ca ở trong lòng lườm hắn một cái, trên mặt lại duy trì mỉm cười: " Tôi là cảm thấy, tôi vừa tới nơi này, còn có rất nhiều thứ cần mau chóng quen thuộc ".

Ngụ ý, anh cũng đừng lãng phí nữa thời gian của tôi đi!

-" Nhìn không ra, Mạc tiểu thư thì ra vẫn là một cái cuồng công việc " Lãnh Hi Trạchcười nói.

-" Nếu như nói cuồng công việc, tổng giám đốc ngài hẳn là mới là hoàn toàn xứng đáng chứ? "Sở Ca phản bác.

Cùng anh ở chung được ba năm, anh cơ hồ mỗi ngày đều sẽ ở trong công ty bận đến khuya mới về nhà, có đôi khi cô lo lắng, gọi điện thoại đến công ty, thư ký luôn nói anh còn trong văn phòng xem văn kiện.

- " Làm sao em biết tôi là cuồng công việc? Em hiểu rất rõ tôi?" Lãnh Hi Trạch đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt Sở Ca, con mắt thẳng nhìn chằm chằm cô.

Hỏng bét, giống như nói lỡ miệng!

Sở Ca lúc này thật hận không thể đánh một cái lên cái miệng nhiều chuyện của mình a!

- " Làm một nhân vật công chúng, tôi nghĩ đây không tính là cái gì riêng tư chứ?" Còn tốt, Sở Ca phản ứng rất nhanh.

Lãnh Hi Trạch thẳng nhìn chằm chằm mặt của cô, nghe được câu trả lời của cô, chợt khóe miệng của anh câu lên một vòng tà mị cười, xem ra phản ứng vẫn rất nhanh!

-" Vậy tôi có hay không có thể hiểu thành, em là đang tận lực hiểu rõ yêu thích của tôi chứ ? " Lãnh Hi Trạch cũng không định cứ như vậy buông tha cô.

-" Mỗi nhân viên đều hẳn là đối với ông chủ mìnhcó một cái tối thiểu nhất hiểu rõ, nếu như ngài đem cái này xem như là tôi đang tận lực hiểu rõ yêu thích của ngài, vậy coi như là tốt ". Sở Ca trả lời.

 Lãnh Hi Trạch cũng không có lập tức phản bác cô, chỉ là như thế nhìn chằm chằm cô. Thẳng chằm chằm đến cô rùng mình.

Tựa như là bắt anh cho làm phát bực đi? Sở Ca trong lòng âm thầm nghĩ, trước kia cô xưa nay sẽ không ở trước mặt của anh có nửa điểm ngỗ nghịch, thuận theo đến tựa như là một con rối. Thế nhưng là mặc dù như thế, cô vẫn không có đạt được hắn dù là nửa điểm thương tiếc.

Sương mù chậm rãi làm mơ hồ tầm mắt của cô, Sở Ca lúc này mới lấy lại tinh thần.

- " Tổng giám đốc, nếu là không có chuyện, tôi đi làm việc trước ! " Cô đầu cúi rất thấp, không muốn để cho anh thấy được cô sầu não.

-" Được". Có chút vượt quá dự kiến của Sở Ca , lần này, Lãnh Hi Trạch vậy mà không nói gì, đáp ứng thỉnh cầu của cô.



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip