. . . . .
- Thiếu gia, vài ngày nữa là sinh nhật của thiếu gia Jeon! Cậu có tham dự không ạ hay như...mọi năm.- Một người con trai cao to đứng trước mặt anh kính cẩn hỏi.
Mọi năm tức là vì lúc trước khi cậu còn ở đây. Lần nào sinh nhật cậu anh cũng không xuất hiện, ngay cả một cái nhìn còn không có nói chi là một câu "chúc mừng sinh nhật" đơn giản. Ngay cả khi cậu nài nỉ, xin anh xuất hiện thôi cũng là hạnh phúc rồi. Nhưng đó là ngày xưa còn bây giờ thì cậu đã là một con người khác, liệu còn được như ngày xưa không?
- Tôi sẽ đi.- Anh trả lời, nở nụ cười như có như không, như đang suy tính chuyện gì.
. . . . .
Sáng...
- Ưg...m...- Cậu từ từ mở mắt lấy tay vỗ nhẹ vào đầu, mặt nhăn lại.
Cảm giác còn người nào đó đang nằm cạnh còn quàng tay ôm chặt eo mình. Từ từ gỡ tay ra, ngồi dậy.
- Ngủ thêm chút đi còn sớm mà.- Yoongi bắt lấy tay cậu, làm cậu mất thăng bằng mà ngả lại vào lòng anh.
Nhưng cái tình huống gì thế này.............hiện giờ mặt cậu đang úp vào ngực anh. Có thể cảm nhận rõ được hơi thở phập phồng, nhịp tim đập.
- S..s...sao anh lại ngủ ở đây??- Mặt cậu vừa đỏ vừa nóng ấp úng hỏi.
- Vì anh thích.- Anh.
Đợi một lúc thấy anh không phản ứng. Cậu nhanh chân nhanh tay thoát khỏi anh chạy vào phòng vệ sinh. Bây giờ cậu không cảm nhận được gì từ cái chân đau mà chỉ lo chạy.
Anh bên ngoài thì đang cười. Vì sự đáng yêu không còn gì để nói của cậu.
- Ah....đau quá....- Cậu dựa vào tường lấy tay đè lên ngực điều chỉnh lại nhịp thở. Nhưng có gì đó đau đau, sực nhớ lại cái chân và la toáng lên.
(Cái gì cũng vậy từ từ nó mới thấm Kook ơi!😂😂😂😂)
Anh nghe tiếng la thánh thót như CÁI LOA của cậu. Vội chạy vào, rồi lắc đầu cười khổ:
-"Lúc nào cũng hậu đậu vậy hết!!"
Anh giúp cậu làm vệ sinh cá nhân rồi cũng làm cho mình. Sau đó bế cậu xuống nhà dưới.
. . . . .
Phòng khách...
- Kookie.- Một người phụ nữ trung niên gọi cậu.
- A~~Umma, appa con nhớ hai người lắm.- Cậu nghe tiếng nói quen thuộc, Yoongi cũng vừa thả cậu xuống. Thấy bama của mình nên phóng như bay đến ôm chặt hai người.
- Hai ta cũng nhớ con lắm.- Appa cậu vừa ôm, cười hạnh phúc rồi nói với cậu bằng giọng ấm áp. Sau một cuộc đoàn tụ đầy bất ngờ của gia đình. Ông bà đi lên cất hành lí. Cậu vừa mới yên vị trên ghế thì Yoojung bay đến hỏi liên tục: - JungKook cậu sao rồi? Có còn đau không? Cậu muốn ăn gì không?...?...? - Mình chỉ bị nhẹ thôi mà, cậu làm quá!- Cậu cười nhẹ trước sự quan tâm có thừa của cô. - Cậu phũ phàng quá đấy Kookie!- Cô bĩu môi. - Phũ phàng là gì ăn được không??- Cậu đây còn muốn nhây tiếp. - Cậu....Thôi không thèm nói với cậu nữa.- Cô bực bội quay mặt hướng khác. Anh và cậu cùng cười rộ lên vì độ trẻ con của cô. Một lúc sau... Hai người kia đã xuống. Mọi người đều ngồi im không giỡn nữa. - Kookie sắp tới sinh nhật con rồi! Con muốn tổ chức như thế nào?- Umma. - Như mọi năm là được rồi ạ!- Cậu cũng không quan tâm cho lắm nên cứ tùy. - Vậy cũng được quyết định vậy đi.- Umma cậu nói, trong đầu thì đã xây dựng lên hết ý tưởng từ lúc nào. ( Yoongi và bama cậu đã quen nhau từ trước.). . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFun.Vip